Thơ Nguyên Hùng
Những gốc bàng nay thành cây di sản
Tán sum suê che dịu vạn linh hồn
Giữa biển xanh chưa một lần được tắm
Anh về quê tiễn đưa năm
Để em ở lại xa xăm cuối trời
Bay qua ngàn dặm rối bời
Tháng hai đầy ắp màu xuân
dâng tràn bầu mật tình nhân ngọt ngào
Con đường có lá me bay
Là nơi anh với tháng ngày mộng mơ
Xa rồi cái thủa ngây thơ
Không chỉ những người cùng làng mới biết
Câu chuyện tình bất tử với Núi Đôi
Anh tập đếm cho tận cuối đời
Vẫn không biết mấy lần tim mình rớt
Anh đếm em để chia thơ chia nhạc
Thương sao dáng “ông già đi bộ”
Nhặt đời gom góp chiết ngàn trang
Thức từ Đêm thẳm Tháp Mười
Một ngày văn và một đời nhân văn
Bạn bè sinh bên những dòng sông
Người thành anh hùng kẻ làm thi sĩ
Tung hoành khắp cõi nhân gian
Vầng trăng thần thoại thì đang chờ thời
Táo vàng bị trộm ném rơi