- Thơ Nguyên Hùng
- Một giấc mơ | Chùm thơ thời sinh viên
Một giấc mơ | Chùm thơ thời sinh viên
TIẾNG HÁT EM
"Nào bên nhau cầm tay
Ta lên đường hạnh phúc"
Lời bài ca hay chính em thúc giục?
Tôi yêu tiếng hát em
Thiết tha và cháy bỏng
Yêu quá nên phát ghen
Mỗi đêm về đầy mộng.
Em ơi, sóng âm vang
Của bài ca, sẽ tắt?
Em ơi, mảng bè trầm
Liệu sẽ còn hay mất?
Mọi người khen giọng em
Mỗi lần nghe tiếng hát
Riêng tôi muốn hôn lên
Nơi lời ca em cất...
*
Trong không gian bát ngát
Tôi nghe thấy rất vang
Tôi nghe thấy rất trầm
Bài tình ca không tắt...
Hà Nội, 3-76.
(Rút từ tập Cánh buồm thao thức, Nxb Hội Nhà văn, 2007).
Ảnh sinh viên năm thứ 4, tháng 1/ 1997.
Mời nghe ca khúc Tiếng hát em
VIẾT CHO EM NHÂN NGÀY SINH 9/1
Anh muốn tặng hoa mà chẳng có hoa
Muốn tặng bài thơ mà vần chửa có
Thôi đành vậy: một con 10 tươi đỏ
Nói cùng em giây phút chẳng nên lời.
Con số 10 mà không dễ chia đôi
Như niềm tin hai đứa mình cộng lại
Giành cho em là 9 phần thân ái
Em cho anh chỉ 1 đã tiếc nhiều!
Anh từng quen con số 10 thân yêu
Những năm nào về vui trên trang vở
Hoa 10 giờ mỗi trưa hồng trước ngõ
Đêm tháng 10 êm ái giấc say sưa...
Rồi qua đi những điểm 10 năm xưa
Rồi xa đi hoa 10 giờ hẹn đón
Sáng tháng 10 hết được quyền dậy muộn
Những niềm vui nho nhỏ rụng theo nhau...
Nhưng khi yêu ta bỗng thấy mình giàu
Cái đã mất trở về bên cái mới
Cái chưa có tự hình thành, tươi rói
Và niềm tin ngỡ tắt lại bùng lên...
9/1/1997.
MỘT GIẤC MƠ
Nào em yêu, hãy xích lại gần đây
Anh thương quá, anh muốn hôn ngàn cái
Yên nào em, để cho anh mãi mãi
Ôm giữa lòng ấm trọn giấc yêu thương.
Em đi đâu về mà mái tóc đẫm sương?
Mà môi mím, và mắt nhìn lạnh giá?
Phải chăng em, giận anh em giận quá
Nên mặc lòng anh đợi, em cứ đi?
Xích lại gần em, hãy gần nữa, nữa nhe
Cho anh vuốt mái đầu khô lại nhé?
Cho anh gỡ đôi môi buồn mở khẽ
Chớ ngại ngùng, anh cắn nhẹ mà em...
Nép nữa vào, em. Và cứ thế lặng yên
Mà trút lạnh vào ngực anh nóng bỏng
Rồi khi thấy hồn em dần lặng sóng
Hãy ngước nhìn anh nhé, thật hiền nhe...
Cái nhìn em thường không thích vuốt ve
Nhưng hiền dịu những gì anh ấp ủ
Anh mơ thấy giữa lòng anh, em ngủ
Với nhịp đập đều đều thanh thản giấc mơ yêu...
1978.
THƠ VIẾT TRONG NHỮNG NGÀY MƯA
Nửa năm trời anh sống bằng nỗi nhớ
Bằng tình em qua mỗi chữ thân yêu
Nắng từ em dịu ngọt biết bao nhiêu
Hồn anh mở hứng đều từng giọt quý
Sưởi ấm tim anh một tình yêu ngự trị
Rất nồng nàn rất chân thật: yêu em!
Nhớ em nhiều tưởng chẳng thể nào yên
Và mơ nữa dẫu trưa hè nóng dẫy
Dù rất xa dường như anh vẫn thấy
Em bên mình hai đứa đứng bên nhau
Mưa phùn rơi mưa chỉ thể ướt đầu
Môi vẫn ấm chiếc hôn dài vô tận
Anh nhớ lắm những đêm thu trở lạnh
Thương anh run em ôm chặt vào lòng
Và mắng hoài cái tội ghét áo bông
Ôi lúc ấy anh muốn còn nhỏ nữa!
Rồi những bữa chụm đầu bên bếp lửa
Em làm bà đạo diễn chỉ huy anh
Anh tập thổi cơm anh thử nấu canh
Chưa đạt lắm nhưng mà ngon em nhỉ!
*
Nửa năm xa anh quen dần nỗi nhớ
Như quen dần thứ nắng trải triền miên
Như quen dần cái lệ có thư em
Nên thấy lạ khi mưa dầm dai dẳng
Càng thấy lạ mấy tuần liền im ắng
Không thư nào mang nắng đến cho anh
Bầu trời giận ai mà giấu sắc trong xanh
Quên mặt đất ngậm ngùi nước mắt?
Thuyền neo đâu trốn ngày nắng tắt
Bỏ sông buồn hoang vắng chiều thu?
Phan Rang, 1978.
Nguyên Hùng