Thơ Nguyên Hùng
Có những người viết mà mỗi trang văn đều là một cuộc phiêu lưu của cái đẹp. Nguyễn Tuân – kẻ tài tử suốt đời đi tìm cái đẹp của đất trời, con người và chữ nghĩa – là một trong số đó.
Khói sông Hương mờ ảo lúc ban chiều, cây đò lặng lẽ khuất sau bóng tre, và một người chèo đò thầm lặng đưa thơ đi qua những bến nhân sinh. Thanh Tịnh (1911-1988) không ồn ào kiêu hãnh, mà như chiếc thuyền trầm mặc, chở từng câu chữ về với đời.
Tôi đã viết "Phùng Quán – Trái tim thủy chung" như một lời tự bạch về sự kiên định của người nghệ sĩ. Vượt lên bao phong ba của số phận, thơ Phùng Quán vẫn vẹn nguyên một trái tim thủy chung với cuộc đời. Qua bài ký họa này, tôi muốn khắc họa chân dung một nhà thơ không chỉ có tài năng mà còn là một tâm hồn kiên định, son sắt với từng con chữ và từng hơi thở mình.
Trong chùm tác phẩm lần này, ba chân dung được giới thiệu mang ba miền cảm hứng rất khác nhau: Lưu Trọng Lư – người mở ra mỹ cảm mùa thu mới cho thi ca Việt; Hàn Mặc Tử – tài thơ bùng cháy giữa những đau đớn tận cùng; và Đỗ Chu – cây bút văn xuôi giàu chất họa, gắn bó sâu đậm với đời sống trung du Bắc Bộ.
Nguyễn Khắc Trường chọn sống cùng “ma”
Ở miền đất mặt trời, bóng người đàn bà
Có những câu thơ được viết ở hai thời điểm rất xa nhau, tưởng như chẳng còn liên quan gì đến nhau nữa. Ấy vậy mà khi trở lại Đồng Lộc, Tiên Điền, Tràng An trong hành trình của năm 2025, chúng bỗng tìm được nhau — tự nhiên như hơi thở, như một điểm hẹn đã định từ trước.
Có những trang văn khiến ta không đọc bằng mắt, mà đọc bằng ký ức. Ma Văn Kháng là một vùng ký ức như thế: gió từ những triền núi xa xôi, mưa nhẹ xuống hiên nhà Hà Nội, tiếng bước chân của những phận người lặng lẽ đi qua đời nhau.
Đến với văn Đỗ Chu là bước vào một không gian đầy một thứ ánh sáng riêng biệt - ánh sáng của ký ức. Nó trong trẻo, yên bình và rất dễ thấm vào lòng người như hơi ấm của đất sau cơn mưa
Nếu Lưu Trọng Lư là người “đặt cái run” cho Thơ mới, thì Hàn Mặc Tử là người làm cho thơ… bùng cháy thành sốt mê.
Giữa nhịp sống hối hả, có những giai điệu ngân vang chạm đến sâu thẳm tâm hồn, đánh thức mạch nguồn tự hào dân tộc. Hai ca khúc 'Hạt phù sa' và 'Tiễn mùa xưa' dù chỉ là những tác phẩm âm nhạc do AI làm ra từ lời thơ Nguyên Hùng, nhưng về cơ bản thể hiện được tình cảm về cội nguồn, về non sông gấm vóc của người làm thơ. Xin giới thiệu và mời các bạn cùng nghe và cảm nhận!