Thơ bạn thơ
“Rừng trắng” là tập thơ đầu tay của cựu chiến binh, nhà sử học Nguyễn Xuân Vượng, kế tiếp tập “Ký ức chiến trận Quảng Trị” mà anh đã cho ra mắt vào đầu năm 2022. Nếu ở cuốn văn xuôi là “sự gom nhặt những câu chuyện chiến trận từ năm mươi năm trước” thì tập thơ này là tập hợp những trang “nhật ký cảm xúc” từ những năm chiến đấu ở chiến trường khốc liệt với nhiều hy sinh, mất mát.a
Bốn bài thơ sau đây là tiếng lòng tiêu biểu: chan chứa tình cảm gia đình (Kỳ vọng), tự hào lịch sử dân tộc (Dấu ấn vàng), trăn trở về nhân tính (Tình người), và chiêm nghiệm về tuổi già, trách nhiệm sống (Nguồn sống). Đó cũng là những thông điệp giản dị mà sâu xa, gửi gắm niềm tin yêu vào con người và đất nước.
Tiếng thơ nhân ái từ tập “Lời ru bão giông” của Trần Xuân Hóa
Chùm thơ "Quê" của Lê Gia Hoài là những rung cảm chân thành về ngõ xưa, cha mẹ lam lũ, và mùa Tết quê ấm áp. Bằng ngôn ngữ chân phương nhưng giàu nhạc tính, tác giả gợi lên hình ảnh làng quê Việt bình dị, nơi ký ức tuổi thơ, tình yêu gia đình và nét đẹp truyền thống vẫn nguyên vẹn dẫu thời gian trôi. Mời độc giả cùng lắng nghe hồn quê trong từng câu thơ da diết...
Chùm thơ dưới đây – được rút từ tập thơ LỜI RU BÃO GIÔNG của nhà thơ CCB Trần Hóa - là hành trình khắc khoải giữa khát khao gắn kết, nỗi niềm hoài vọng tuổi trẻ, tình mẫu tử thiêng liêng, và những mảnh đời bé mọn giữa phố thị phồn hoa.
Cánh buồm thao thức xin được giới thiệu chùm đầy ám ảnh và chân thực của nhà thơ, CCB Nguyễn Xuân Vượng, trích từ tập "Rừng Trắng" sắp xuất bản của anh
Trong nhịp sống hối hả, thơ là cánh cửa mở vào miền tĩnh lặng. Chùm thơ sau đây của nhà thơ Trần Kim Dung là lời thì thầm của đất trời, là hơi thở thiền giữa những xôn xao đời thường.
Giữa những rối ren và nứt vỡ của tình yêu và thân phận, nhà thơ Đoàn Thị Diễm Thuyên đã chọn cách “ru” – để vỗ về, để thổn thức, để chạm vào cảm xúc tận cùng của một người đàn bà. Trong chùm thơ “RU ANH” gồm 5 bài chúng tôi chọn giới thiệu dưới đây, chị không chỉ ru một người tình, mà ru cả ký ức, ru cả mình, ru những khát khao và sám hối.
Anh Nguyễn Đức Huyền là CCB, sau đi bộ đội 7 năm, trở về trường cũ và nhập học cùng lớp tôi (15C1, Đại học Thủy lợi Hà Nội, khóa 1973-1978). Anh yêu văn chương và từng viết truyện in thành sách. Anh cũng thi thoảng làm thơ và mới đây vừa nhắn qua Zalo cho tôi chùm thơ ngắn dưới đây.
Xắng xởi Lên Miền Tây vỡ đất
Rạo rực Trường Sơn tuyệt diệt củ mài
Nơi hầm tối có gì sáng nhất
Dọc bãi bờ tìm kiếm... cạn đời trai.