Dù có đi đâu, trở về nơi nào, tôi vẫn luôn yêu thành phố này – một Sài Gòn hào sảng, một Thành phố Hồ Chí Minh kiêu hãnh. Và tôi tin rằng, hàng triệu con người đang sinh sống nơi đây cũng có cùng một tình cảm chân thành như thế, dành cho vùng đất mang trong mình hơi thở của lịch sử và những khát vọng không bao giờ ngừng lại.
Trong hai ngày 11-12/2/2025 (tức 14 và 15 tháng Giêng năm Ất Tỵ), Ngày Thơ Việt Nam tại TP.HCM đã diễn ra trong không khí rộn ràng, đầy sắc màu tại trụ sở Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật TP.HCM. Sự kiện năm nay ghi dấu sự tham gia nhiệt tình của 11 CLB thơ ca trên địa bàn thành phố, góp phần làm nên một mùa Nguyên Tiêu đáng nhớ.
Nhân dịp Năm Nới Ất Tỵ 2025, Cánh buồm thao thức xin chúc người thân, bạn hữu những điều tốt đẹp nhất. Mong rằng mỗi chúng ta đều được đổi mới, tái sinh theo hướng tích cực trong năm Ất Tỵ. Cũng như đối với đất nước, cần có sự đổi mới mạnh mẽ và quyết liệt nhưng vẫn đảm bảo được sự yên bình để phát triển.
Năm 2025 đặt ra không ít thử thách nhưng đồng thời cũng mở ra những cánh cửa lớn cho sự phát triển toàn diện của đất nước, trong đó, văn học và thơ ca hy vọng sẽ nổi lên như một điểm sáng. Để vượt qua những biến động của thời cuộc, Việt Nam không chỉ cần sức mạnh kinh tế mà còn cần cả sức mạnh của văn hóa, của những câu chuyện được kể bằng trái tim và tâm hồn. Và chính văn học, đặc biệt là thơ ca, sẽ tiếp tục là nơi lưu giữ và truyền tải tinh thần Việt Nam qua mọi thế hệ.
Với sứ mệnh mang lại nguồn nước tinh khiết và tốt nhất cho cộng đồng, Công ty TNHH Fujiwa Việt Nam đã vượt qua nhiều thách thức để trở thành một trong những tên tuổi hàng đầu trong lĩnh vực nước uống đóng chai tại Việt Nam.
Tôi với Huyền cùng tuổi thơ cơ cực. Huyền cao, đẹp trai nhất lớp, nghịch ngợm, bị kì thị hư hỏng, các bậc cha mẹ không cho con cái kết bạn với Huyền. Tôi hiền lành, học giỏi nhất lớp ở tất cả các môn. Trong các kì thi, kiểm tra, tôi giải bài chép ra giấy để Huyền ném cho các bạn.
Rõ ràng, bút vẽ Nguyên Hùng đã không dừng lại ở một cách, một kiểu, một chất liệu, một gam màu…, mà luôn biến hóa, xa gần, đậm nhạt phù hợp, linh hoạt để “ra” được chân dung ấn tượng.
Chuyến tàu ký ức đang đưa chúng tôi trở về Phan Rang – nơi từng in dấu một thời tuổi trẻ, nơi những tháng ngày rực lửa của Tổ quốc hòa cùng bước chân đầy nhiệt huyết của những sinh viên khóa 15C Đại học Thủy lợi Hà Nội.
Vừa mới sáng nay, tôi tình cờ đọc được bài viết “Một phía nhìn từ nhiều phía” của Dương Kỳ Anh trên website báo Văn nghệ Công an, thì cách đây chục phút lại đọc được tin dữ qua FB nhà thơ Hữu Việt về sự qua đời thật đột ngột của nhà thơ, cựu TBT báo Tiền Phong.
Vừa mới sáng nay, tôi tình cờ đọc được bài viết “Một phía nhìn từ nhiều phía” của Dương Kỳ Anh trên website báo Văn nghệ Công an, thì cách đây chục phút lại đọc được tin dữ qua FB nhà thơ Hữu Việt về sự qua đời thật đột ngột của nhà thơ, cựu TBT báo Tiền Phong.
Chuyến tàu ký ức đang đưa chúng tôi trở về Phan Rang – nơi từng in dấu một thời tuổi trẻ, nơi những tháng ngày rực lửa của Tổ quốc hòa cùng bước chân đầy nhiệt huyết của những sinh viên khóa 15C Đại học Thủy lợi Hà Nội.
Vừa mới sáng nay, tôi tình cờ đọc được bài viết “Một phía nhìn từ nhiều phía” của Dương Kỳ Anh trên website báo Văn nghệ Công an, thì cách đây chục phút lại đọc được tin dữ qua FB nhà thơ Hữu Việt về sự qua đời thật đột ngột của nhà thơ, cựu TBT báo Tiền Phong.
Mình chơi blog từ năm 2007. Trước đó thì chẳng biết blog là cái gì. Vào mạng chủ yếu để check mail, xem qua loa vài tờ báo, thế thôi. Một hôm nghe đứa học trò chat với mình, nói, thầy không lập cái blog cho vui.