Nhà văn & Góc nhìn
Có một thời, thơ được bắn lên trận địa trong những viên đạn súng cối như một thứ 'vũ khí' tinh thần tối thượng. Và người mang đến thứ vũ khí ấy cho những người lính - nhà thơ Phạm Tiến Duật - đã sống một cuộc đời phi thường và cũng đầy nghịch lý. Cánh buồm thao thức xin phép được đăng tải và mời độc giả cùng đọc bài viết cảm động “Phạm Tiến Duật - Người đi lạc trong hòa bình” của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều, để thấy rõ hơn hào quang và nỗi cô đơn của một tượng đài thơ ca, một con người “cả đời chỉ biết có bầu trời".
Tối 20/10/2025, sân khấu ngoài trời Nhà Văn hóa Thanh Niên TP. Hồ Chí Minh rực sáng trong không gian của thi ca và âm nhạc. Đó là đêm diễn đặc biệt mang tên “Giai điệu từ những vần thơ”, thuộc chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”, do Sở Văn hóa và Thể thao phối hợp Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức.
Một bài viết vừa dí dỏm vừa chan chứa nghĩa tình – “Sáu năm Nguyễn Đức Hạnh” của Văn Công Hùng khắc họa hình ảnh PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh – một người viết, người thầy, người bạn văn đáng quý, sống trọn với chữ, với đời và với bạn bè.
Bộ sách "Người xứ Nghệ" phác họa 52 nhân vật với tinh thần "nước non phải đền", khát vọng học tập, tiên phong đổi mới và phẩm chất cống hiến, khẳng định bản sắc người Nghệ.
Khi bão Bualoi và Matmo nối nhau tràn qua miền Trung, miền Bắc, cuốn theo biết bao mái nhà, ruộng đồng… người Việt Nam lại tìm thấy một thứ không bao giờ vỡ nát: tình người.
Giữa nước xoáy và bùn lũ, ánh sáng nhân ái từ muôn tấm lòng — của người dân, học trò, nghệ sĩ, doanh nhân — lại lặng lẽ soi sáng đất nước.
Từ chiến hào 1969 đến sân khấu quốc tế Moskva 2025, "Tre Việt Nam" của Nguyễn Duy vẫn là biểu tượng sức sống dân tộc. Bài viết của Tô Văn Trường kêu gọi trả lại công bằng cho tác phẩm và tôn vinh những giá trị trường tồn của văn chương Việt.
Một giám khảo không thể định đoạt số phận tác phẩm
Ai mới thật sự gieo “tin giả” vào lòng công chúng? Và phải chăng chính sự thiếu minh bạch, thiếu chính trực của những người cầm bút mới là “chất độc” đầu độc niềm tin văn học hôm nay?
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta đã bàn về những nghi vấn trong việc xét và trao giải của Hội Nhà văn và báo Văn nghệ, thì kỳ này, câu chuyện lại chuyển hướng sang một vấn đề khác cũng không kém phần tế nhị: hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Trong bài tham luận này, tôi xin phép chia sẻ một số ý kiến về vai trò của đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ, đặc biệt là các nhà văn, nhà thơ, trong công cuộc xây dựng và phát triển thành phố.