Nhà văn & Góc nhìn
Một bài viết vừa dí dỏm vừa chan chứa nghĩa tình – “Sáu năm Nguyễn Đức Hạnh” của Văn Công Hùng khắc họa hình ảnh PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh – một người viết, người thầy, người bạn văn đáng quý, sống trọn với chữ, với đời và với bạn bè.
Bộ sách "Người xứ Nghệ" phác họa 52 nhân vật với tinh thần "nước non phải đền", khát vọng học tập, tiên phong đổi mới và phẩm chất cống hiến, khẳng định bản sắc người Nghệ.
Khi bão Bualoi và Matmo nối nhau tràn qua miền Trung, miền Bắc, cuốn theo biết bao mái nhà, ruộng đồng… người Việt Nam lại tìm thấy một thứ không bao giờ vỡ nát: tình người.
Giữa nước xoáy và bùn lũ, ánh sáng nhân ái từ muôn tấm lòng — của người dân, học trò, nghệ sĩ, doanh nhân — lại lặng lẽ soi sáng đất nước.
Từ chiến hào 1969 đến sân khấu quốc tế Moskva 2025, "Tre Việt Nam" của Nguyễn Duy vẫn là biểu tượng sức sống dân tộc. Bài viết của Tô Văn Trường kêu gọi trả lại công bằng cho tác phẩm và tôn vinh những giá trị trường tồn của văn chương Việt.
Một giám khảo không thể định đoạt số phận tác phẩm
Ai mới thật sự gieo “tin giả” vào lòng công chúng? Và phải chăng chính sự thiếu minh bạch, thiếu chính trực của những người cầm bút mới là “chất độc” đầu độc niềm tin văn học hôm nay?
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta đã bàn về những nghi vấn trong việc xét và trao giải của Hội Nhà văn và báo Văn nghệ, thì kỳ này, câu chuyện lại chuyển hướng sang một vấn đề khác cũng không kém phần tế nhị: hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Trong bài tham luận này, tôi xin phép chia sẻ một số ý kiến về vai trò của đội ngũ trí thức, văn nghệ sĩ, đặc biệt là các nhà văn, nhà thơ, trong công cuộc xây dựng và phát triển thành phố.
Giải thưởng văn học hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam đang đối diện một nghịch lý: quy chế một đằng, thực tế một nẻo. Quy định đã ghi rất rõ: “Các tác phẩm đưa lên vòng chung khảo phải được quá bán số phiếu thuận của ủy viên các hội đồng”; đồng thời, “Hội đồng Chung khảo có quyền giới thiệu và bổ sung vào danh sách xét giải các tác phẩm mà Hội đồng Sơ khảo không giới thiệu, nhưng có thông báo và thảo luận trước với Hội đồng Sơ khảo”.
Bàn tròn Văn học kỳ này xin giới thiệu nội dung tóm lược của hai bức thư ngỏ – coi đó như một lời chất vấn trực diện, một thử thách đối với tính minh bạch và liêm chính của một cuộc thi văn chương quốc gia. Và cũng là dịp để chúng ta cùng nhau đặt câu hỏi: Công bằng ở đâu, khi sự im lặng lại được chọn làm câu trả lời?