- Thơ Nguyên Hùng
- Ma Văn Kháng - từ gió ngàn vùng cao đến những mùa lá rụng nơi phố thị
Ma Văn Kháng - từ gió ngàn vùng cao đến những mùa lá rụng nơi phố thị
Có những trang văn khiến ta không đọc bằng mắt, mà đọc bằng ký ức. Ma Văn Kháng là một vùng ký ức như thế: gió từ những triền núi xa xôi, mưa nhẹ xuống hiên nhà Hà Nội, tiếng bước chân của những phận người lặng lẽ đi qua đời nhau.
Viết bài ký họa này, tôi chỉ muốn đặt tay thật khẽ lên cái mạch ấm mong manh ấy — nơi chữ của ông không ồn ã mà vẫn có sức nâng người ta dậy sau bao chênh chao.
Thỉnh thoảng, giữa đời sống nhiều xao động, tôi lại nghe đâu đó tiếng gió ngàn của ông, mỏng như lụa, nhưng đủ để nhắc mình rằng sự tử tế vẫn còn chỗ trú trong mỗi trang văn.
MA VĂN KHÁNG
Với đồng bạc trắng hoa xòe từ vùng biên ải
Một mình một ngựa trở về xuôi
Rồi dấn thân giữa rừng cạm bẫy
Thầy giáo vùng cao hóa côi cút giữa đời
Lòng nhẹ nhõm sau cơn mưa mùa hạ
Nghe dư âm mùa lá rụng trong vườn
Câu chuyện gia đình với ba thế hệ
Năm tháng nhọc nhằn, năm tháng nhớ thương
Sau ô cửa giữa dòng đời cuộn chảy
Anh viết bằng nhân hậu bao dung
Bao phận người bị cuốn vào lốc xoáy
Cần một bàn tay nâng đỡ lúc khốn cùng.
Người thợ mộc Mường Khương về Hà Nội
Mang tiếng gió ngàn hong ấm văn chương
Như én liệng trời cao vờn mây núi
Hát khúc tráng ca bằng tiếng Mông, Mường…
15/11/2025
Nguyên Hùng
.jpg)

