Thơ bạn thơ
Từ đỉnh núi, chùa trông ra biển cả
Nghe xôn xao, sóng biếc trập trùng
Đường lên núi những dòng xe rộn rã
Gió Sơn Trà mát rượi rừng thông
Trước kia bưởi Diễn theo mùa
Ngày nay bưởi Diễn bán mua tứ thời
Trước là thứ quả ăn chơi
Nay thành hàng hiệu nhiều nơi ưa dùng
Bây giờ em hóa thân trong chập chùng đỉnh đá
Hay em kia vầng may trắng Mường Khương
Linh hồn đan lũy thép trường thành
Bóng ma che khuất bồ đề
Biết ai dẫn dắt nẻo về Chánh Tâm?
Phật lo trước mấy ngàn năm
Từ giờ nhấp ngụm trà ngon
Lại thương nhớ Nhút hơi còn ấm vai.
Thơ: Nguyễn Mạnh Đẩu
Diễn ngâm: Phan Thanh Vân
Đàn tranh: Hải Phượng
“Hốc Chọ” chính là bài ca của sự nhẫn, của sự không khuất phục, của sự cương cường, của ý chí, của cốt cách... làm nên tinh thần Nghệ và bản lĩnh Nghệ (ĐHG). Mời qúy vị và các bạn cùng nghe tiếp Phần 2 Trường ca Hốc Chọ của Bùi Sỹ Hoa.
Nghệ Tĩnh mình ơi! Nỗi đau này là thật
Nguyện cầu cho em thanh thản phía vĩnh hằng.
Buồm căng gió “Cánh Buồm Thao Thức”
Web văn chương cầu nối tuyệt vời...
Bắt đầu làm thơ từ năm lên 8 tuổi và được kết nạp vào Hội văn học nghệ thuật Gia Lai từ năm 13 tuổi, Đào Phong Lan ghi dấu ấn riêng trong văn học từ rất sớm, đặc biệt ở mảng thơ tình. Thơ của chị, đặc biệt là lục bát, thể hiện nghệ thuật ngôn từ trong sáng mà sắc sảo.