- Thơ bạn thơ
- Từ ngõ nhỏ đến Tết quê - Chùm thơ Lê Gia Hoài
Từ ngõ nhỏ đến Tết quê - Chùm thơ Lê Gia Hoài
Chùm thơ "Quê" của Lê Gia Hoài là những rung cảm chân thành về ngõ xưa, cha mẹ lam lũ, và mùa Tết quê ấm áp. Bằng ngôn ngữ chân phương nhưng giàu nhạc tính, tác giả gợi lên hình ảnh làng quê Việt bình dị, nơi ký ức tuổi thơ, tình yêu gia đình và nét đẹp truyền thống vẫn nguyên vẹn dẫu thời gian trôi. Mời độc giả cùng lắng nghe hồn quê trong những câu thơ da diết...
LÊ GIA HOÀI
NGÕ QUÊ
Ta trở về… để nhận lấy tin yêu
Như ngàn năm ngõ chiều quê vẫn vậy
Hằn vết chân tuổi thơ qua sống dậy
Vị nồng nàn hương tóc rối ngủ quên.
Ngõ chiều quê vương màu nhớ bình yên
Đón ta về trong hư hao nắng quái
Trò chơi xưa thấm nỗi buồn hoang hoải
Hoa trắng thay màu ai đã làm dâu.
Ta trở về tìm lại những giọt ngâu
Quắt quay rơi trên vòm trời kỉ niệm
Ngày xưa ơi có ai về tìm kiếm
Bóng hình ai xa khuất phía mây ngàn.
Ngõ quê xưa sắc hoa gạo vỡ tan
Bay tả tơi trong gió chiều mê mải
Cánh chuồn kim giục lòng ta về lại
Lấy cho mình những kí ức xa xăm.
Ta trở về để nhặt lại tháng năm
Đã lẩn khuất suốt một đời trai trẻ
Ơi ngõ quê bao năm rồi vẫn thế
Đợi ta về… để trả lại tin yêu.
CHA QUÊ
Vẫn đây lam lũ những phận người
Áo nâu sờn rách nụ cười thôn quê
Chân trần bạc gió triền đê
Nắng mưa đổ xuống bộn bề đời cha
Một thời binh lửa ngang qua
Thanh xuân gửi hết đường ra chiến trường
Yên bình trở lại quê hương
Đôi bàn tay trắng… ngùi thương đất nghèo
Mái tranh dột lõm thân kèo
Mẹ “đi” thêm những gieo neo đường đời
Ước mơ gửi hết lên trời
Cái no cái đói thành lời đồng dao
Xá cày nghiêng những khát khao
Mồ hôi cha đổ biết bao nhọc nhằn
Mầm xanh từ những cỗi cằn
Tay cha vui xới đã dần lớn lên
Đồng xưa giờ vẫn bình yên
Làng xưa giờ vẫn vẹn nguyên nếp làng
Tóc cha gội trắng thời gian
Phất phơ cuối nẻo non ngàn gió lay
Cha giờ vui những tháng ngày
Sân đình, cửa phật đặn đầy tiếng chuông
Bình yên khung cảnh chiều buông
Con xa - Chín nhớ mười thương gửi lòng!
MẸ QUÊ
Con mang thương nhớ trở về
Quàng vai áo mẹ chiều quê gió lùa
Lắng lòng nghe những nắng mưa
Lặn trong đời mẹ sớm trưa tảo tần.
Thời gian vắt kiệt thanh xuân
Nón mê lam lũ rạc chân lúa đồng
Nhọc nhằn mẹ giấu vào trong
Bao nhiêu hạnh phúc mẹ trồng cho con.
Thương bao đồng đất đã mòn
Dấu chân mẹ bước vẫn còn đói no
Chợ nghèo bao nỗi toan lo
Dột lòng con những chuyến đò gieo neo.
Bóng làng xưa mãi xanh rêu
Lời ru mẹ vẫn trong veo bốn mùa
Về đâu tiếng hát xa đưa
Cuối chiều tóc trắng gió lùa sơn khê.
Con mang nỗi nhớ trở về
Ắp đầy tình mẹ, tình quê ngọt lời
Lòng con bao nỗi đầy vơi
Mai này không mẹ ai người… đoái thương!
TẾT QUÊ
Mạ chiêm đã bén chân mùa
Hương Xuân đã đượm ngõ chùa lên xanh
Vườn quê lộc biếc trên cành
Xum xuê gọi Tết về quanh hiên nhà
Nụ đào bung nở thành hoa
Cha mang cắm lọ làm quà tặng ông
Cau xanh, vôi trắng, trầu không
Biếu bà - mẹ gửi tấm lòng dâu ngoan
Bừng trong ánh mắt hân hoan
Bầy em thơ bé khoe khoang áo quần
Chị về mang cả thanh tân
Gửi vào đáy mắt mùa Xuân ngỡ ngàng
Rằm Xuân nao nức hội làng
Anh hai khiêng kiệu cười vang sân đình
Chị ba e lệ nghiêng mình
Mời trầu cánh phượng thắm tình quê hương
Mưa Xuân giăng khắp nẻo đường
Cho tim bừng nhịp yêu thương rộn ràng
Ai mơ mùa cưới xênh xang
Mà Xuân đầy ắp hồn làng – Tết quê
Tết quê thảng thốt tôi về…