- Thơ bạn thơ
- Thơ Trần Kim Dung với những địa danh mang hồn thi ca
Thơ Trần Kim Dung với những địa danh mang hồn thi ca
Trong nhịp sống hối hả, thơ là cánh cửa mở vào miền tĩnh lặng. Chùm thơ sau đây của nhà thơ Trần Kim Dung là lời thì thầm của đất trời, là hơi thở thiền giữa những xôn xao đời thường. Từ ngôi chùa Nôm cổ kính với hàng gạo vời vợi xanh đến làng Đường Lâm trầm mặc trong lớp áo đá ong, từ đồi cát Mũi Né nhuộm nắng đến dòng Sông Hồng cuộn chảy miên man - mỗi câu thơ như một tiếng chuông chùa vang lên, đánh thức sự an nhiên ẩn sâu trong tâm hồn. Ở đó, thời gian ngưng đọng, không gian hóa thiền, và lòng người tìm về bến giác. Hãy đọc bằng trái tim tĩnh tại, để thấy mình hòa điệu cùng vũ trụ: cây cỏ thở, đá ong ngẫm ngợi, sóng biển niệm Phật, và mây trời thảnh thơi...
CHÙA NÔM
(Tặng quê nội mến yêu )
Chùa Nôm có tự bao đời
Mà cây gạo cổ cứ vời vợi xanh
Trải qua giông bão, chiến tranh
Tam quan vẫn vững như thành, uy nghiêm
Lầu chuông, lầu trống linh thiêng
Đường vào thơm ngát hương sen ao chùa
Mẫu đơn đỏ lửa bốn mùa
Ngọc lan nở trắng sân chùa tháng Năm
Nhớ mùa lũ lụt xa xăm
Mái chùa ngập nước, tượng ngâm trong bùn
Trăm vị La Hán vẫn còn
Thiếp vàng vẫn tỏ, sơn son sáng ngời
Đỉnh đồng vẫn đứng ngắm trời
Lầu Quan Âm đón dòng người bốn phương
Gạo chùa thắp lửa trong sương
Hương trầm vẫn ngát, cây vườn vẫn xanh
Nơi đây là chốn yên lành
Có dòng Nguyệt Đức trong xanh giữa làng
Cầu Nôm chín nhịp vững vàng
Hai trăm tuổi vẫn mơ màng ngắm mây
Xuân về trống hội, cờ bay
Gái trai, già trẻ đến đây hội hè
Linh Thông Cổ Tự gọi về
Tiếng chuông thức dậy bốn bề trời xanh.
Làng Nôm- 5/2025
LÀNG CỔ ĐƯỜNG LÂM
Những bức tường đá ong bền bỉ
Bao chuyện xưa cất giấu trong lòng
Những chum tương ủ men kín tiếng
Vẫn thì thầm nơi làng xóm trăm năm
Vó ngựa Vua về lộp cộp đá ong
Voi của Ngô Vương buộc vào rặng ruối
Ruối cổ thụ xanh nghìn năm tuổi
Như vẫn đứng chờ voi ngựa dừng chân
Có phải ngày xưa,
đây rừng rậm Đường Lâm
“Bố Cái Đại Vương” Phùng Hưng giết hổ?
Có Ngô Quyền mưu cao, trí tỏ
Sóng Bạch Đằng nhấn sạch lũ Hoàng Thao?
Mông Phụ, Cam Lâm nhà cổ mời chào
Mây trắng Xứ Đoài ghé thăm Chùa Mía
Giếng nước, sân đình ngày ngày đứng kể
Nơi đá khô cằn sinh được hai Vua.
Đường vào làng rộn rã sớm trưa
Tường đá ong như lá phổi phập phồng
ngàn năm vẫn thở ...
Đường Lâm - Tháng 3/2025
MŨI NÉ
Mũi Né vàng đồi cát
Sóng cuộn xanh chân trời
Một màu vàng bát ngát
Ôm lấy bờ biển khơi
Nghe bão sắp đến nơi
Tàu thuyền về trú ngụ
Mặc ngoài kia gió gào
Mặc biển gầm sóng rú
Làng chài gần bên phố
Chợ cá vui sớm chiều
Con thu chào đon đả
Con hồng mắt trong veo
Đây Hòn Rơm vui reo
Người bay lên cùng sóng
Xe bay lên đỉnh đồi
Cát rực vàng trong nắng
Ta hòa vào cát trắng
Cát giang tay đón mời
Mỗi một hát cát nhỏ
Ríu rít nụ cười tươi.
3/ 2025
MỘT CHÚT SÔNG HỒNG
Ai đưa tôi đến Sông Hồng
Mênh mang con nước bềnh bồng mây trôi
Chương Dương sóng cuộn chân trời
Cầu cao xe cộ dòng người miên man ?
Trông lên: rồng lượn mơ màng
Long Biên trăm tuổi vững vàng vượt sông
Đã từng bom giội, trụ rung
Đã từng vượt lũ mênh mông bao lần.
Đường xa nay đã hóa gần
Bởi đàn rồng đến quây quần đông tây
Sông Hồng tôi đứng nơi đây
Hỏi bao nhiêu bóng rồng bay trên đầu?
Cây đa, bến nước, nhịp cầu
Gặp Đền Đại Lộ nhuộm màu thời gian
Sông đưa tôi đến Bát Tràng
Chậu hoa, chén bát rộn ràng bước chân
Đây Đầm Dạ Trạch ngàn xuân
Đền Chử Đồng Tử hương dâng bao đời
Năm gian đại bái cao vời
Bên Đền Dầm đó ngắm trời ngắm sông
Một vùng đất cổ mênh mông
Mà bao sự tích trong lòng vẫn mang
Triệu năm, Sông Mẹ dâng tràn
Nơi đây đồng ruộng bạt ngàn cò bay
Ai đưa tôi đến chốn này
Gặp Sông Hồng lượn, rồng bay trên đầu.
Sông Hồng - 2025