- Thơ bạn thơ
- Mây trắng, khế chua - Chùm thơ Nguyễn Đức Huyền
Mây trắng, khế chua - Chùm thơ Nguyễn Đức Huyền
Anh Nguyễn Đức Huyền là CCB, sau 7 năm nhập ngũ, trở về trường cũ và nhập học cùng lớp tôi (15C1, Đại học Thủy lợi Hà Nội, khóa 1973-1978). Anh yêu văn chương và từng viết truyện in thành sách. Anh cũng thi thoảng làm thơ và mới đây vừa gửi bằng điện thoại qua Zalo cho tôi chùm thơ ngắn dưới đây. Chùm thơ của anh như một khúc giao hưởng của đời sống, pha trộn giữa chất liệu hiện thực và những rung cảm tinh tế. Từ bãi biển Cửa Lò mênh mang sóng cát, đến dốc núi Tam Đảo chênh vênh mây phủ, hay vị chát chua của quả khế đong đầy nỗi niềm, mỗi bài thơ là một mảnh ghép đa sắc về cảm xúc. Đặc biệt, tứ thơ giản dị mà sâu lắng, khi hóm hỉnh, khi ngậm ngùi, luôn chạm đến những điều bình dị nhất mà ám ảnh nhất của kiếp người.
Cánh buồm thao thức xin được chia sẻ cùng bạn đọc.
CỬA LÒ
Cửa Lò chẳng nóng như rang
Sóng xanh cát trắng mênh mang đất trời
Váy em ngắn một chút thôi
Mà anh đã thấy sóng đời ngả nghiêng.
LEO NÚI TAM ĐẢO
Biển không mà đảo cũng không
Núi cao dốc đứng bềnh bồng trong mây
Ai mang đảo cạn đến đây
Để cho khách lạ chân tay rã rời?
QUẢ KHẾ
Chát chua là vị của đời
Khế chua khế chát lòng người mới say
Khi trông múi khế đã dầy
Là khi nước miếng lúc đầy lúc vơi.
NỖI ĐAU
Trên đời ai chẳng có nỗi đau
Nỗi đau tình yêu là nỗi đau muôn thuở
Càng cố xua đi lại càng thấy nhớ
Vết sẹo bên ngoài, vết cứa bên trong.