- Thơ Nguyên Hùng
- Tiếng thơ từ những miền đất chưa khô
Tiếng thơ từ những miền đất chưa khô
NGUYÊN HÙNG
Trong những ngày Nam Trung Bộ và Tây Nguyên oằn mình trước bão lũ, nhìn lại thi ca của vùng đất này, tôi càng thấm thía sức bền của văn hóa: thiên tai có thể dập vùi đời sống, nhưng không cuốn trôi được tinh thần sáng tạo và nghĩa tình văn chương. Chùm ký họa dưới đây phác họa chân dung một miền đất – nơi chiến tranh hay bão lũ cũng không dập tắt tiếng thơ, nơi con chữ luôn giữ lại cho đời niềm tin và khát vọng hồi sinh.
A.jpg)
HÀN MẶC TỬ
Hồn thơ mướt như nắng vườn thôn Vỹ
Bến sông trăng có kịp chở duyên đầu?
Từ Gái quê đến tình Xuân như ý
Thơ dắt người qua những cơn đau.
Đời ngắn ngủi mà thơ trào thanh khí
Sóng Quy Nhơn quặn buốt đến bây giờ
Hàn Mặc Tử - một vì sao máu rỉ
Phục sinh mình trong những câu thơ.
13/11/2025
Qua điêu tàn là ánh sáng phù sa
Là hào quang những bài thơ đánh giặc
Hoa trước Lăng và hoa hái theo mùa
Đều dâng Người đi tìm hình của nước…
Tìm hoa trên đá, ta gửi cho mình
Rồi tỉnh thức, nửa đời nhìn lại
Cố quên những tiệc bánh vẽ linh đình
Để ngày nào cũng là ngày vĩ đại...
03/9/2017
Gửi hương cho gió gieo hoa
Giữa vườn Thơ Mới ông là ngôi sao
Từ khi ngói mới nhà cao
Hương Xuân dường đã hòa vào mênh mông...
Hai đợt sóng – một khối hồng
Tưng bừng hội nghị non sông một thời
Việt Nam nghìn dặm hồn tôi
Em đi rượu cạn, còn lời thanh ca?
4/9/2017
Trên những đám mây màu cánh vạc
Anh làm người vắt sữa bầu trời
Vắt thế nào mà bazan vẫn khát
Để mấy đận người nhà mỗi kẻ một nơi(1)!
Mặt đất không quên người đã hát
Bài ca chim Chơ-rao lay động mây trời
Người chiến sĩ mang tâm hồn nghệ sĩ
Sống và yêu, dâng hiến trọn đời.
Tôi nhớ mưa nguồn, giữa rừng chớp trắng
Giọng nhà thơ như kèn hiệu xung phong
Vành mũ tai bèo rung theo hào sảng
Tổ quốc sinh chúng con để bảo vệ núi sông!(2)
Anh hào phóng, nhiệt thành, lôi cuốn
Với đám đông là “một thỏi nam châm”
Anh quan niệm tình yêu luôn chuyển động
Mỗi bóng hồng một thông điệp mùa xuân…
02/8/2020

Nghẹn ngào từ thuở hoa niên
Bắc Nam xa cách hai miền quê hương
Dâng đầy hai nửa yêu thương
Trang thơ cuồn cuộn con đường - dòng sông
Nhân dân sau trước một lòng
Bài ca sự sống khát mong hòa bình
Lắng nghe tiếng sóng tim mình
Tình người xứ Quảng chan tình giang san
Gửi miền Bắc lòng miền Nam
Từ quê mẹ em chờ anh trở về...
Tâm hồn dào dạt sông quê
Nước gương soi tóc bờ tre khói nhòa
Nhiều năm đau yếu, mắt lòa
Mà thơ đi suốt bài ca cuộc đời.
10/7/2020
Sống và viết ở chiến trường
Mà danh thơm mọi quê hương một thời
Theo vầng sáng phía chân trời
Người đi mở đất tìm người vợ yêu
Tình sâu như Sớm với Chiều
Qua nhiều xa cách thêm nhiều nồng say
Gặp rồi, hạnh phúc từ nay
Người Giồng Tre cũng có ngày xênh xang
Lắng nghe nhịp thở thời gian
Mầu nhiệm thay, một Giang Nam không già!
Lên làm Phó tỉnh Khánh Hòa
Hồn thơ vẫn trẻ, bạn xa vẫn gần…
Khi thành phố chưa dừng chân
Mình ông dắt cả mùa xuân về Trời!
25/12/2023
NGUYÊN NGỌC
Ông đi vào Tây Nguyên
Vịn xà nu mà bước
Đánh thức buôn làng đứng lên cùng đất nước
Sử sách không ghi những bước chân trần.
Giữa Tây Nguyên trong lửa chiến tranh
Ông viết về con đường mòn trên biển
Đường chúng ta đi hào sảng bước quân hành
Lời hịch xưa rạo rực tim lính chiến.
Ông lắng nghe tiếng đất
Đặt trái tim con người vào giữa tâm rừng
Mong đừng đánh mất
Hồn Tây Nguyên trong hồn Việt văn chương.
Ông - một cây xà nu chịu nhiều vết cắt
Vẫn luôn đứng thẳng.
6/11/2025
VĂN CÔNG HÙNG
Quê một miền, sinh ở một miền
Lại hát rong dưới một vòm trời khác
Mắt sắc hơn cả mắt cao nguyên
Lời vĩnh cửu học Gia Lai ghềnh thác...
Anh có lần say tường vi trong mưa
Tay mải miết gõ chiều vào bàn phím
Rồi mộng du giữa đêm không màu
Cầm nhau đi mà không tìm thấy bến...
Viết báo dạo không đủ tiền cấy tóc
Rao bán thơ dư sức nuôi thơ
Người khôn thế chẳng dại gì mua nhọc
Nên vào “phây” tìm chỗ trốn hot-gơ.
30/12/2016.
ĐẶNG BÁ TIẾN
Với em
Trao lời yêu thương thì thầm
Với thiên nhiên
Nói lời chân thành với chim muông cây cỏ
Ánh mắt, nụ cười - nắng gió Tây Nguyên
Qua kính thơ anh thêm lung linh, vạm vỡ...
Đêm nằm nghe tiếng tù và Ma Kông
Cháy lòng thương những dòng sông đang chết
Xót cánh rừng đã thành rừng cổ tích
Cây đâu còn để khao khát vươn cao?
Anh suy tư phận người qua lá chiêm bao
Hồn cảm hương – những nỗi buồn dịu nhẹ
Linh hồn tiếng hú ôm chiều sâu cội rễ
Nơi tiếng gọi của con người hòa hơi thở Tây Nguyên.
Làm báo, làm thơ và nhiếp ảnh đều chuyên
Chỉ “ngón” chụp, huy chương đầy tủ kính
Nhưng khoản phong lưu thì anh giữ kín
Khi mỗi ngày khoe đủ loại phong lan.
Thơ chọn lần đầu lặng lẽ bốn trăm trang…
18/2/2017 - 01/12/ 2025
Nguyên Hùng
