- Thơ Nguyên Hùng
- Vẫn mang hình bóng quê nhà | chùm thơ nhiều tác giả
Vẫn mang hình bóng quê nhà | chùm thơ nhiều tác giả
Chúng tôi vừa nhận được món quà rất dễ thương từ quê nhà. Cảm ơn Nghệ An Cuối Tuần thật nhiều. Và đặc biệt xin cảm ơn người đã chọn và giới thiệu chùm thơ – thi sĩ Bùi Sỹ Hoa. Xin copy về đây để giới thiệu cùng các bạn.
VẪN MANG HÌNH BÓNG QUÊ NHÀ
“Đêm cứ trắng kệ chè xanh cứ giục” do nỗi “em đã phải bùa” hẳn là lòng của… khách quý; còn người thấy hàng cau trong phố mà nôn nao, xao động thì đó đích thực là một người nhớ quê khôn tả. Thấm đẫm trong tình quê ấy là nỗi trằn trọc của người đồng cạn, đồng sâu với gàu sòng, gàu dai tát mỏi “những tối cạn trăng, những sáng cạn ngày”; của người vùng cao “ban mai thức trên chàm thẫm”; của người ăn sóng, nói gió nhưng khi xa vắng người yêu lòng lại “dâng biển đắng khôn cùng”…
Bùi Sỹ Hoa chọn và giới thiệu.
Đồng hương
Cao thấp ngại chi - đều bạn hữu
Xa gần chuyện vặt - thảy đồng hương
Chớ buồn lắm bạn đời rơm rạ
Đừng tiếc không người mệnh kim cương…
Biển đắng
Ngày không em ngỡ dài vô tận
Anh vật vờ cháy ruột chờ mong
Em trốn đâu ảo mờ nhân ảnh
Nơi anh dâng biển đắng khôn cùng...
Một đêm với Con Cuông
Không thể yêu mà sao cứ nhớ
Tiếng tù và anh rúc dọc nương mùa
Gọi ban mai thức trên chàm thẫm
Con Cuông dậy thì - Con Cuông như thơ
Ửng một chiều ngô phơi đầy góc cỏ
Gió chạm thơm cầu treo lắt lẻo mềm
Ngây ngất nắng ngủ dầy trên mắt lá
Em đã phải bùa, em dạ, em…
Ta nào biết cứ quay mình là biệt
Hình dung ai lăng lắc cuối đường mưa
Bao nhiêu năm đã ngoài nhau, đã khác
Anh hết anh rồi
Em vẫn xưa
Em ngơ ngác trước Con Cuông giờ lạ
Trái xanh non thầm ước một mơ vàng
Đêm cứ trắng kệ chè xanh cứ giục
Em tự buông mình - em mở đêm
Để nhớ Thành Vinh một thời em
Chút son môi
Riêng lắm
Một người
LÊ ĐÌNH CÔNG
Cau trong phố
Cám ơn người đưa cau vào phố
Để chiều nay hương tràn ngõ nhỏ
Để hồn tôi chợt òa
Hàng cau, mái rạ chốn xưa
Hàng cau trong nắng, trong mưa
Vút cao ngóng đợi, trông chờ
Người về làng cũ
Quên sao những năm tuổi nhỏ
Những trưa chân đất, đầu trần
Ngày cưới chị tôi cau vui đón hai hàng
Miếng trầu thắm duyên đôi lứa
Ngày tiễn cha về trời
Cau hai hàng rũ rượi
Miếng trầu buồn chia nỗi tử sinh
Những ngày hè tôi về
Giã cối trầu tươi
Bỏm bẻm nhai trầu, mẹ lắng buồn vui
Rồi làng tôi người ăn trầu thưa dần
Hàng cau buồn đứng trơ
Tôi bồn chồn như khuyết vắng người thân
Cám ơn người đưa cau vào phố
Để cúng thờ tổ tiên
Để như xưa, cau đưa người chạm ngõ
Để người nay sống trong biệt thự
Vẫn mang theo hình bóng quê nhà
NGUYÊN NHƯ
Trên cỏ
Nghe trăng rụng đầy sân nhà mẹ
Miên man cỏ thức
Những điều ngỡ đã xanh xa
Lằng lặng Truông Băng thơm đầy gió thở
Hồn ông lên trời, hồn bà ra sông
Bà nhìn thấy và ông nhìn thấy
Nhà cậu khoảnh vườn xanh mướt mải
Con ngủ cùng đốm sáng nhỏ nhoi
Một mắt mọc ngoài đồng bỏng gắt
Một mắt mọc trên rú vu vơ
Lửa ai đốt vào mắt
Lửa ai nhóm lòng tay
Trông theo ráng chiều xưa thân thuộc
Thương đáy gàu dai, gàu sòng
Con mương ông bà tát mỏi
Những tối cạn trăng, những sáng cạn ngày
Một đời trám bùn sương
Như cây rơm rút dần năm tháng
Ông bà già để cội cho con.
Bình luận