- Thơ Nguyên Hùng
- Mong manh cánh buồm
Mong manh cánh buồm
TÌNH YÊU MÃI TRẺ
Những hạt thóc ba ngàn năm tuổi
Vẫn nẩy mầm đâm lá non xinh
Liệu có ai trên đời hiểu nổi
Thóc ướp gì để vĩnh viễn trường sinh?
Những hạt giống người xưa để lại
Gieo hoài nghi, thích thú, sững sờ...
Những hạt giống gây xôn xao nhân loại
Sức sống diệu kỳ chỉ có trong mơ!
Những hạt thóc tuổi ba ngàn năm lẻ
Vẫn tách mầm bật lá non xanh
Với tình yêu muôn đời mãi trẻ
Em lo gì héo chết trong anh!
25-5-2010.
MONG MANH CÁNH BUỒM
Bạc đầu rồi vẫn trắng tay
Ta là ai của hôm nay giữa đời?
Cỏ - sương cũng quyện thành đôi
Không em ta với đơn côi những chiều
Làm sao quên được dấu yêu
Vùi trong thương nhớ chạy theo bóng người
Chơi vơi trong gió bao lời
Ta chưa kịp nói của thời xa xăm...
Để bây giờ giữa biển xanh
Cánh buồm đỏ vẫn chòng chành chân mây.
01.2011.
Nguyên Hùng.
(Rút từ tập BAY VỀ PHÍA BÃO, Nxb Hội Nhà văn, 2013)
Bình luận