- Thơ Nguyên Hùng
- Nhớ miền Trung, bay về phía bão
Nhớ miền Trung, bay về phía bão
NGUYÊN HÙNG
Bay về phía bão
Cơn bão gần quần thảo ngoài khơi
Biển quê hương cong mình đón gió
Đất cháy khô phập phồng chờ mưa lũ
Những nụ cười phảng phất lo âu
Tôi bay về phía-bão-hẹn-nhau
Mang theo những buồn-vui-ấm-lạnh
Lòng hồi hộp chờ phút giây hạ cánh
Phía sau lưng vương vít vệt khói chiều
Ngoái phía nào cũng đau đáu thương yêu
Phía trước mặt mẹ cha nằm dưới cỏ
Phía mờ xa vọng tiếng cười trẻ nhỏ
Phía mong chờ - nơi ấy là em...
Tôi bay về giữa quê mẹ bình yên
Mặc bão dữ đang gầm gừ cửa biển
Khi đã hẹn có thể nào không đến
Bão giông nào cản được sóng-vì-nhau?
Bão Conson 17-7-2010.
Gửi dòng sông câu ví
Ta sinh ra từ một dòng sông
Sông dài rộng con đò ngang thì bé
Đạn rít bom gầm cày nát thời thơ trẻ
Khói lửa vừa tan mỗi đứa một phương trời
Gặp lại nhau sông giờ khác xưa rồi
Bến đò cũ chỉ còn là ký ức
Ta bên nhau vẫn bồi hồi sóng nước
Như thuở nào canh bến đợi thuyền cha
Tháng năm dài sống trong cách xa
Dòng sông mẹ chảy qua từng giấc ngủ
Dù trôi đâu vẫn không vơi nhung nhớ
Thương những mái chèo sấp ngửa sớm khuya
Dòng sông quê bao kỷ niệm ngày qua
Là bến đậu cho ta chiều xế bóng
Xin quỳ xuống nâng niu từng con sóng
Giữ riêng mình - tìm lại tuổi thơ xưa
Ơi dòng sông ngọt lịm điệu đò đưa
Ơi dòng sông mặn mòi câu ví dặm
Giá mỗi chiều được về quê ngụp lặn
Giữa trong xanh da diết một cánh buồm…
5/2011.
Miền Trung ơi, bao giờ?
Lũ về làng xóm thành sông
Nhà thành ốc đảo giữa không bến bờ
Mái tranh sóng đánh vật vờ
Dầm mình trong nước trẻ thơ đến trường
Ơi miền Trung đất quê hương
Bao giờ nghèo khó mới buông lưng còng?
Ngàn đời chung kiếp long đong
Oằn vai gánh chịu bất công của trời
Bao giờ được nở nụ cười
Biển vơi nước mắt, đồng vơi nhọc nhằn?
Ảnh: Cầu Cửa Hội
Hòa nhịp bay lên
Bao đời nay mơ ước một cây cầu
Nơi sông Lam hòa dòng xanh vào biển
Một cây cầu làm nơi hò hẹn
Cho những con thuyền sau mỗi chuyến khơi xa.
Cửa Lam giang bốn mùa sóng vỗ
Hai bờ Hội - Trang bên nào cũng lở
Sông rộng thêm, người càng nhớ cây cầu
Làng chài nghèo chờ đợi từ lâu...
Ôi niềm vui… cuối cùng đã tới
Từ bến xưa vươn nhịp cầu Cửa Hội
Nối đôi bờ mơ - thực, thỏa khát khao
Hà Tĩnh - Cửa Lò thôi chỉ ngóng nhìn nhau!
Quê biển của tôi từng ngày thay đổi
Thương các bậc sinh thành đã vội đi xa
Không kịp một lần ngắm dáng cầu Cửa Hội
Rẻ quạt dây văng gợi nhớ cánh buồm cha.
Đất Nước yên bình cho mùa quả ngọt
Dòng chảy quê hương thôi thúc những cây cầu
Về Cửa Hội để cùng nghe sóng hát:
Nghệ - Tĩnh đôi bờ hòa nhịp bay cao...
26/2/2019.
Bình luận