- Thơ Nguyên Hùng
- Thương về phương ấy một trời một em
Thương về phương ấy một trời một em
NGUYÊN HÙNG
Chùm thơ đã được viết thành các ca khúc được nhiều người yêu thích. Để nghe, mời quý vị và các bạn click vào tên bài hát ghi ở phần chú thích sau mỗi bài thơ.
Cửa Lò - Cửa Hội
Cửa Lò
càng nóng càng đông
Về đây tránh lửa
người không muốn rời
Nắng thiêu
ngỡ biển bỏng sôi
Một làn gió mặn
đất trời cũng nghiêng.
Hòn Ngư Hòn Mắt chung chiêng
Sóng không từ biển - từ miền em thôi
Ngồi đây ai cũng có đôi
Thương về phương ấy một trời một em.
Hè 2009.
P/s: Một số câu của bài này được chọn đưa vào ca khúc “Sóng không từ biển”.
Nhịp cầu cửa bể
Bao đời nay
Làng chài cửa bể
Chông chênh Cửa Hội sông Lam
Kẻ con rạm bờ nam
Người con còng bờ bắc.
Dòng sông mênh mang, dòng sâu ngăn cách
Người yêu người không dễ đến với nhau
Ngàn đêm mơ mong một cây cầu
Cho đôi lứa nối đôi bờ thương nhớ.
Anh bên ni sang tìm em bên nớ
Cơn gió lào thổi nghiêng dạt đò ngang
Vừa gặp nhau thấp thoáng đầu làng
Anh đành vội quay về cho kịp chuyến...
Điều mơ ước bao đời nay đã đến
Một nhịp cầu thỏa nỗi chờ mong
Em thôi làm rạm, anh hết làm còng
Con đò ngang mong manh lùi về dĩ vãng
Ơi cây cầu nối đôi bờ mưa nắng
Nối tình yêu, chở những ước mơ
Chắp cánh điệu hò, nâng cánh cho thơ
Hồn xứ Nghệ thăng hoa cùng đất nước.
5/2020.
P/s: Bài được viết cho ca khúc “Nhịp cầu cửa bể”
Chiều nghiêng Cửa Lò
Chiều Cửa Lò anh ngồi bên em
Lắng nghe trong lòng con nước lên
Đôi bờ vai trượt nghiêng câu hát
Biển không em biển hóa buồn tênh…
Chiều Cửa Lò anh ngồi bên em
Trăng vàng sóng sánh mặt biển nghiêng
Kề má nhau cùng nghêu ngao hát
Thoang thoảng hương chanh mái tóc mềm.
Chiều bến quê chúng mình bên nhau
Đường Bình Minh vẳng tiếng còi tàu
Hòn Mắt Hòn Ngư nhoài chắn sóng
Cửa Hội đâu rồi cánh buồm nâu?
Chiều bến quê chúng mình bên nhau
Bồng bềnh ẩn hiện đảo Lan Châu
Thuyền ai nhè nhẹ duềnh con sóng
Trăng cũng dần nghiêng phía dốc cầu.
Cửa Lò chiều chúng mình trôi đâu?
2002.
P/s: Bài thơ đã được phổ thành ca khúc cùng tên - Chiều nghiêng Cửa Lò.
Lặng thầm một loài hoa quê
Quê tôi đồng khô ruộng cạn
Lúa ít khoai nhiều
Củ khoai lang hóa thành đặc sản
Bạn bè xa nghe tiếng là yêu.
Đồng biển quê tôi không thẳng cánh cò bay
Những đồi cát chen nằm phơi nắng
Những luống khoai nở bùng hoa trắng
Biển sóng lô xô ru đảo cát vàng.
Nhớ một thời nhờ củ sắn khoai lang
Mà yêu chữ yêu vần thơ điệu nhạc
Thương loài hoa khiêm nhường trên cát
Tím lặng thầm cho củ ngọt lớn lên.
Tôi xa quê đi khắp mọi miền
Hoa kiêu sa đủ sắc màu từng ngắm
Thương quê mình đồng khô gió mặn
Thương hoa khoai tím trắng dịu dàng.
Tự nhận mình một cánh hoa lang
Em thuở ấy hồn nhiên đến thế
Em trong sáng và hoa quê bình dị
Cứ lặng thầm
gieo hạt nhớ trong tôi.
2021
P/s: Bài được viết cho ca khúc “Lặng thầm hoa quê”.
Bình luận