- Thơ Nguyên Hùng
- Hà Nội bụi
Hà Nội bụi
12 năm trước – chỉ là vài dòng bức xúc.
Hôm nay – đã thành thực trạng nguy cấp. Theo số liệu từ Ứng dụng đo chỉ số ô nhiễm không khí IQAir, sáng 9/12/2025 Hà Nội là thành phố ô nhiễm thứ 9 trên thế giới với chỉ số AQI ở mức 199.
Đọc lại “Hà Nội bụi”… mới thấy thơ đôi khi đi trước cả báo chí
.

HÀ NỘI BỤI
Hà Nội bây giờ thật đáng thương
Người xe ken cứng mọi con đường
Lang thang tìm gọi vần thơ mới
Kẹt giữa đục mờ bụi lẫn sương.
2013
Nguyên Hùng

LỜI BÌNH
Bài thơ "HÀ NỘI BỤI" của Nguyên Hùng là một tác phẩm ngắn gọn nhưng đầy sức nặng, phản ánh một hiện thực đáng buồn của Hà Nội, một thành phố từng được biết đến với vẻ đẹp thơ mộng và thanh bình. Thơ Nguyên Hùng thường mang trong mình sự cảm nhận tinh tế về cuộc sống và sự thay đổi của thời gian, và bài thơ này cũng không ngoại lệ.
Nỗi lòng trước sự thay đổi của Hà Nội
Hai câu đầu "Hà Nội bây giờ thật đáng thương/ Người xe ken cứng mọi con đường" đã mở ra một bức tranh đô thị với đầy những nỗi niềm. Từ "đáng thương" gợi lên cảm giác tiếc nuối, buồn bã khi tác giả chứng kiến sự thay đổi của Hà Nội. Thành phố đã trở nên chật chội, đông đúc với người và xe, biến những con đường xưa kia rộng rãi, yên tĩnh thành những nơi đông đúc, chật chội. Đây là sự phản ánh một thực trạng đô thị hóa, nơi sự phát triển kinh tế đi kèm với mất mát về không gian sống và sự thanh bình.
Sự bế tắc của người nghệ sĩ
Trong hai câu tiếp theo "Lang thang tìm gọi vần thơ mới/ Kẹt giữa đục mờ bụi lẫn sương" tác giả bộc lộ sự bế tắc và khó khăn trong việc tìm kiếm cảm hứng sáng tác. Người nghệ sĩ, vốn dĩ lang thang, tự do trong tâm hồn, giờ đây phải đối mặt với một hiện thực đầy áp lực. "Bụi" và "sương" là những hình ảnh vừa mang tính vật lý vừa mang tính ẩn dụ, biểu tượng cho sự ô nhiễm và những chướng ngại vật vô hình trong đời sống tinh thần.
Bụi, một phần không thể thiếu trong bối cảnh đô thị hóa, đã xâm chiếm không chỉ không gian vật lý mà còn cả không gian sáng tác của tác giả. Sự "đục mờ" của bụi và sương khiến việc sáng tạo trở nên khó khăn hơn, khi mà những cảm xúc và ý tưởng không thể tỏ tường và rõ ràng như trước.
Lời kết
"HÀ NỘI BỤI" không chỉ là một bài thơ về Hà Nội, mà còn là tiếng lòng của người nghệ sĩ trước sự thay đổi của thời đại. Bài thơ như một lời nhắc nhở về cái giá của sự phát triển, về những gì chúng ta có thể đánh mất trong quá trình ấy. Nguyên Hùng đã dùng ngôn từ giản dị nhưng giàu hình ảnh để tạo nên một tác phẩm sâu lắng, gợi suy tư cho người đọc về sự thay đổi của cuộc sống và những giá trị xưa cũ.
Bài thơ gợi lên một sự đồng cảm sâu sắc với những ai đã và đang chứng kiến sự thay đổi của Hà Nội, từ một thành phố thơ mộng đến một đô thị đầy bụi bặm và áp lực. Nhưng hơn hết, nó cũng là một lời nhắc nhở về tầm quan trọng của việc bảo tồn những giá trị tinh thần, dù cho thời gian và sự phát triển không ngừng tiến tới.
NGUYỄN HỒNG BÁU