- Thơ Nguyên Hùng
- Nhớ cha | Thơ Nguyên Hùng
Nhớ cha | Thơ Nguyên Hùng
NHỚ CHA
Cha là con của biển khơi
Thay ông mất sớm, một đời nắng mưa
Đời Cha không có tuổi thơ
Thuyền là trường học từ chưa biết vần
Đời Cha không có tuổi xuân
Tay chèo tay lưới, lạch gần luồng xa
Một mình cõng đủ cả nhà
Chục người cùng chú với bà, Cha bơi.
Chúng con bảy đứa nên người
Nhờ công cha mẹ biển trời bao la
Chữ Cha bổ túc lớp ba
Những dòng thư ngắn xô va lệch hàng
Tên Cha đầu xã cuối làng
Trẻ già đều tỏ, chỉ đàng tận nơi...
Nhớ Cha hồn hậu tiếng cười
Nhớ Cha bộc trực từng lời chân quê
Thương Cha đi sớm về khuya
Qua bom qua bão mang về mừng vui
Để cơn bạo bệnh cuối đời
Cha không qua nổi.
Nghẹn lời cháu con!
Cha đi để lại bóng tròn
Cánh buồm một thuở vẫn còn gió reo...
Nguyên Hùng.
Ông nội và 2 cháu Hoàng Phương (bìa trái) - Phương Mai (bìa phải).
Bé ngồi giữa là Hoàng Hà, con gái vợ chồng một gia đình đồng nghiệp - Mỹ Tho, 1986.
Bình luận