- Thơ bạn thơ
- Từ sông Hồng đến sông Lam | Thơ Trần Mạnh Hảo
Từ sông Hồng đến sông Lam | Thơ Trần Mạnh Hảo
CBTT: Tuyển tâp thơ Trần Mạnh Hảo đang gây sốt các diễn đàn mạng xã hội. Các "đại lý" tự nguyện của tác giả tại các địa phương đã hết sách ngay sau 1-2 ngày có thông báo phát hành. Tác giả mấy hôm nay nói không ra hơi vì phải trả lời điện thoại của người yêu thơ anh và thường phải tắt máy mỗi khi ra khỏi nhà. Vài hôm trước, tôi inbox cho nhà thơ hẹn sáng Chủ Nhật chạy qua nhà mua sách, anh bảo chú nhắn địa chỉ và số điện thoại để anh gửi tặng, nhưng tôi bảo em cần những mấy cuốn cho người thân và bạn bè, để em tự đến. Sáng nay y hẹn, từ Q4 chạy sang Thảo Điền chở về một kiện nặng. Vừa về đến nhà, tôi báo tin ngay cho chú em ở Hà Nội, chú ấy mừng quá liền chỉ đạo: Anh giúp em chuyển cho bác ấy phong bì ... triệu để mừng bác nhân dịp ra sách (tiền mừng cũng đủ mua kha khá cơ số tập sách dày Tuyển tập thơ Trần Mạnh Hảo).
Tuyển tập thơ vừa phát hành mấy hôm, đã có hàng chục bài viết thể hiện sự vui mừng và cổ vũ hiếm thấy, trong đó có những đánh giá mang tính phát hiện về một tài thơ đã được khẳng định từ hàng chục năm trước. Trong lúc chờ đọc tiếp những bài viết mới của giới chuyên môn, xin chép ra đây vài bài thơ mà chúng tôi không phải mất công ngồi gõ lại từ sách (chả là thơ TMH dù hay nhưng muốn tìm trên mạng thì không dễ). Và vì một lẽ đơn giản là thơ Trần Mạnh Hảo bài nào cũng hay, hầu như chẳng cần phải chọn. Kể cả thơ viết từ 40-50 năm trước hay thơ viết ngẫu hứng đăng Facebook trong thời gian gần đây.
Mặt trời và hạt sương
Sông Hồng
Khi vừa rời lòng mẹ
Con đỏ hoe như một cục bùn non
Có phải mẹ vừa nhặt con lên từ đáy sông Hồng.
Mà hạt phù sa bật khóc?
Con mới hiểu biển vì sao khát nước
Triệu năm còn ừng ực uống dòng sông
Vì sao Lạc Long Quân lấy sông Hồng làm đuốc
Soi nước Văn Lang từng bước Tiên Rồng
Con mới hiểu vì sao hạt thóc
Lại mang hình con mắt mỏi mòn trông.
Mẹ ru hạt phù sa khó nhọc
Ngủ đi mà hóa cánh đồng
Mẹ đi mót lúa, lúa không hạt nào
Sông Hồng lụt cả ca dao
Con cò bị bão giạt vào lời ru
Tuổi thơ nằm cạnh sông Hồng tôi ngủ
Cỏ chân đê làm gió cứ ong ong
Trong mơ tôi thành Chử Đồng Tử
Thức dậy ra bờ sông vùi người trong cát
Không thấy nàng Tiên Dung
Nhưng tôi đã lấy được sông Hồng
Lấy lại tình yêu chàng Trương Chi đánh mất
Lấy được tiếng đàn có nước mắt cha ông.
Đêm tôi học sử trong nhà
Nghe sóng sông Hồng như tay lật sách
Như thể Hai Bà Trưng
Nhảy từ đê tuẫn tiết
Đến nay còn chưa rơi xuống lòng sông...
Hà Nội, 1980.
Sông Lam
Sông bổ đôi Nghệ Tĩnh
Sông nằm hóa lục bát Nguyễn Du
Sông đứng thành Hồng Lĩnh
Sông đi thành ví dặm trời xanh
Sông vắt kiệt lòng mình nuôi đất cát
Thương đất nghèo sông xanh rớt mồng tơi
Sông ẩn hồn trong vại cà, vại nhút
Một củ khoai cũng lấp ló mây trời
Con cò mặc áo tơi đi học
Cá sông Lam còi cọc toát mồ hôi
Gió hào kiệt thổi xơ Nghệ Tĩnh
Cá gỗ nuôi lớn những thiên tài
Trời hào phóng mây trắng
Đất tằn tiện ngô khoai
Đến cỏ dại cũng mọc thành chữ nghĩa
Đồ Nghệ Sông Lam dạy biển cả học bài
Gió Lào thổi mây dòn bánh đa nướng
Sông Lam nuôi nứt nẻ mỗi hạt vàng
Gió lập ngôn đầu hồi luồng lĩnh xướng
Khoai lang gàn luống dọc thích bò ngang
Sông thao thức sóng tràn bờ bắc
Sông nằm mơ tĩnh lặng khói bờ nam
Thúy Kiều đến Tiên Điền tìm họ mạc
Hai trăm năm Tiền Đường mê mẩn nước Lam Giang
Để rú Quyết lặng thầm đi cứu nước
Sông veo veo trời đất thoắt sen vàng
Sông Lam ăn cát mà xanh, uống trời mà mát
Trăng cháy hết lòng sâu quyết liệt cả cơ hàn
Người giàu có nên đất nghèo khô khát
Kìa gió Lào thổi cong sông Lam…
1983.
Hà Nội rét
tôi bỏ tôi vào áo choàng đêm
đèn đường co ro ấm
nhát cọ sơn dầu gió bấc
quét ngang phố Phái mùa đông
Hà Nội trong túi áo Sông Hồng
một củ lạc rang bỏng rét
góc phố riu riu hò hẹn
ngọn lửa vừa đi vừa tắt
khuya ngọt và thơm
tay em rưng rức mưa phùn
ai cũng nhớ khói
Hà Nội nồng nàn run
em độc thân lá bàng
cháy đỏ mặt đường
đêm hết lòng củi lửa
rét bạc cả sương
tôi cho tôi vào hộp diêm Hà Nội...
Hà Nội, đêm 24 Tháng 1 năm 2016.
Bình luận