- Thơ Nguyên Hùng
- Nhớ mùa thu nước Nga & thư Moskva
Nhớ mùa thu nước Nga & thư Moskva
Nhớ mùa thu nước Nga
Giã biệt Moskva mùa xuân ấy
Tôi hẵng còn vương nợ nước Nga
Hai mươi năm chưa một lần trở lại
Thăm thầy giáo tôi nay đã rất già.
Ngày về nước tưởng ngày sang sẽ sớm
Đâu ngờ rằng dịp ấy vẫn vời xa
Hẳn có người từng mong tôi lắm lắm
Xin lỗi em nhiều nhé, Lenoska!
Sáu năm trời với bảy mùa hứng tuyết
Hứng buồn vui in dấu một thời
Quên sao được cảnh quây quần đón Tết
Nhớ quê nhà ai ngăn được lệ rơi?
Quên sao được mùa hè vang tiếng trẻ
Các con thơ theo mẹ đến xứ người
Moskva thênh thang con chê là quá bé
Lại lên đường tìm kiếm những xa xôi...
Sáng Thu xanh chợt cháy bùng nỗi nhớ
Chiều ngoại ô sóng bước giữa Thu vàng
Dẫu không hứa, tôi biết mình mang nợ
Hà Nội - Sài Gòn một chuyến đón người sang.
23/9/2015.
Thư Moskva
Ba tháng tròn không một mẩu thư em
Anh như thấy trong lòng mình có lửa
Nỗi nhớ mong không chỉ là mong nhớ
Chất chứa bao ngày hóa chuỗi lo âu.
Anh muốn biết giờ này em ra sao
Con bệnh dạ dày có còn hành em nữa?
Cuộc sống nhọc nhằn thiếu bàn tay đần đỡ
Em xanh gầy, anh thấy quá xót xa!
Việc nhà trường em vẫn ráng tham gia
Kỳ hội diễn đành dắt con đi hát?
Anh nóng lòng chờ thư em để biết
Bài hát nào em chọn dự thi?
Anh chẳng quan tâm giải nhất giải nhì
Chỉ muốn hiểu nỗi lòng em cố giấu
Nếu bài hát buồn, nghĩa là em sầu não
Anh phải làm gì xua tan nó trong em?
Quá nhớ các con nên thường gặp đêm đêm
Chúng vẫn thế mà sao thương nhiều lắm
Đồ chơi cũ còn quanh anh bụi bám
Nhớ một hè hai đứa đã giành nhau.
Căn phòng anh sớm tối vẫn ồn ào
Bầu bạn đến chỗ ngồi thường chẳng đủ
Nhưng bởi thiếu tiếng nói cười trẻ nhỏ
Nên nỗi niềm trống vắng cứ mênh mông…
Moskva, 1990.
Nguyên Hùng.
Bình luận