Thơ bạn thơ
Giành giật sự sống từ thần chết vô tri
Bởi quê người - ai cam lòng gửi xác
Mưa vẫn khóc giọt buồn rơi mái phố
Cơn cuồng phong Covid táp thành đô
Cứ nghĩ thầm trăng tròn khuyết về đâu?
Quá ngỡ ngàng gặp trăng trên Đà Lạt
Như từng có nhau trong giọt giọt mồ hôi
Ngời chương báu vật không tan phận đời
Nghĩa nhân kết tủa thành người
Dưới bàn tay của nhân dân, tất cả sẽ biến mất: những mục nát, những toan tính bá vương, hay những mưu đồ bẩn thỉu
Gom giọt buồn thắp nỗi nhớ vàng phơi
Hong niềm đau rất thật
Đừng trút thêm tang tóc vào cõi đời
Trên đỉnh đau thương Sài Gòn thiêu tiếng khóc trắng trời
Hoa Sữa làm nên một nửa mùa thu. Là tinh túy của nắng mùa xuân, gió mùa đông và mưa rào mùa hạ. Mỗi sáng dậy em thấy tình yêu bừng trên má, ấy chính là hương hoa Sữa vừa ghé thăm đêm qua…
Sài Gòn là gì khi tôi là một kẻ nhập cư
Đó chỉ là dãy nhà cao tầng, con đường, ánh đèn, cây xanh theo từng bước chân lạ lẫm
Có những buổi chiều lạc vào nẻo phố nước ngập thành sông