- Thơ bạn thơ
- Thơ Nguyên Tiêu 2022 - Chùm 1
Thơ Nguyên Tiêu 2022 - Chùm 1
TRẦN KẾ HOÀN
Vu Lan vàng mã bập bùng cháy lên
Vu Lan bái vọng quê xa
Cách ly không thể về nhà mẹ ơi
Mấy vần thơ tạm thay lời
Cố hương ở phía xa xôi gửi lòng
Giỗ đầu mã cuối chưa xong
Lỡ mùa báo hiếu đau vòng khăn tang
Nhạt nhòa hư ảo khói nhang
Bạc phơ một mái cơ hàn gieo neo
Còn chưa qua được cái nghèo
Đáp đền chưa được bao nhiêu thế mà...
Bình Dương thăm thẳm mù xa
Nén hương bái vọng nhạt nhòa Non Côi
Cách ly phố lặng vắng rồi
Một vòng khăn trắng mồ côi đầy nhà
Ngoài đường chẳng có linh xa
Rùng rùng cấp cứu rú ga thét còi
Lò thiêu chẳng kịp luân hồi
Mấy trăm ca chết nữa rồi hôm nay
Con xin một nén đắng cay
Tiện khăn con đội... luôn ngày... tang chung
Nỗi đau nhân đến vô cùng
Vu Lan vàng mã bập bùng cháy lên...
Đời thêm một cuộc khai sinh
(Anh Xồng Bá Xô chở vợ con mới sinh được 9 ngày từ Sài Gòn về Nghệ An bằng xe máy cũ)
Phố phường lặng vắng cách ly
Bát cơm phía cửa công ty khép rồi
Dẫu làng nghèo quá xa xôi
Vẫn may còn chốn khứ hồi là quê
Sài thành phong tỏa bốn bề
Tàu xe đâu có lối về cố hương
Mấy ngày dãi gió dầm sương
Sữa con bú lẫn bụi đường, khói xăng
Rốn con chưa kịp tháo băng
Vệ sinh vết mổ đẻ bằng nước mưa.
Mồ hôi sôi với nắng trưa
Bát mì chan nước mắt thừa trên mi.
Liều mình trong cuộc thiên di
Rú ga, vòng bánh xe lỳ lợm quay
Hồi sinh sau chuyến đi này
Con ơi nhớ những vòng tay nghĩa tình
Đời thêm một cuộc khai sinh
Về nhà rồi mới rùng mình,
áo cơm...
THẾ THANH
Ngọn tình xuân
Mùa đông khép cửa, mời Xuân
Đất trời thay áo thiên thần sắc hương
Chồi xanh he hé, ánh dương
Gọi hoa mở chút má hường mộng mơ
Chú ong lãng vãng hững hờ
Bướm bay mỏi cánh nhởn nhơ nô đùa
Vườn Xuân phơn phớt hạt mưa
Thâm trầm khoảng vắng trọn vừa tâm tư
Li ti sương đọng lắc lư
Lá non mơn mởn cánh thư xuân về
Sơn ca lảnh lót đê mê
Tháng giêng ấp ủ tràn trề nhựa thơm.
Sống và hi vọng
Phố cũng có những ngày buồn tênh, vắng lặng
Cơn gió hun hút đi về phía cuối đường
Tiếng leng keng vô định
Người lướt qua xa lạ
Quen mà không quen
Chỉ có hai đôi mắt nhìn nhau vội vã
Về phía căn nhà đóng kín
Để lại câu hỏi cùng tiếng bước chân gấp gáp
Phố đang đau
Phố cô đơn bóng người !
Hàng cây ven đường vẫn tươi xanh
Vườn hoa rực rỡ sắc màu
Ong bướm tung tăng bay lượn
Chim rảnh rang hót véo von
Cuộc sống bình dị
Chậm, không còn tấp nập
Chị hàng rong về quê tự bao giờ
Trên vỉa hè, gạch và bê tông
Trên vết nứt kẻ tường
Dưới lòng đường ngày ngày xe chạy
Đã bật lên hạt mầm non xanh
Cười trong veo dưới nắng
Vui đùa phất phơ trong gió
Như ngón tay mụ mẫm
Như em bé ngây thơ
Thanh bình đến nao lòng
Niềm tin cuộc sống!
Khát vọng dưới bánh xe, dưới bước chân người qua lại
Hạt mầm hướng về phía mặt trời chờ ngày mai nắng lên!
9/2/2022.
LÊ THANH HÙNG
Xuân muộn
Rồi thời gian, trôi son, lợt phấn
Em sẽ về, chấp chới, ngày xưa
Bao nhiêu năm, tình, đời lận đận
Thì sá gì đâu, chuyện nắng, mưa
*
Bến sông xưa, sóng đọng trên đầu
Cơn gió giũ, thời gian, tóc rối
Thềm cũ, mưa rơi, bong bóng nổi
Về đâu? Kỷ niệm biết tìm đâu
*
Và em ơi, ngày mai sẽ tới
Xuân muộn, mà sao vẫn đắm say
Bờ cỏ biếc, khép mình như đợi
Nắng quái, chiều hôm, đổ bóng đầy
*
Ta vẫn tin, tin suốt cuộc đời
Đất nước và tình yêu, trẻ mãi
Dẫu dĩ vãng, không còn trở lại
Thì vẫn yêu, yêu mãi, em ơi
Thuyền giấy
Em trở về
Sống lại
Một chiều mưa
Chờ quang tạnh
Thả trôi
Con thuyền giấy
Con mương cũ
Sao còn nguyên như vậy?
Thuyền giấy
Bây giờ
Cũng mắc cạn
Khúc cua xưa.
Bình luận