- Thơ bạn thơ
- Mỗi vùng đất, một bài thơ | Chùm thơ Trần Kim Dung
Mỗi vùng đất, một bài thơ | Chùm thơ Trần Kim Dung
TRẦN KIM DUNG
Lên Bản Giốc
Đây Cao Bằng, mây vờn đỉnh núi
Xe chạy quanh co uốn lượn rắn rồng
Cua tay áo tưởng như mất lối
Những cung đường núi vực song song
Đèo Mã Phục bay lên trong sương
gọi Khau Liêu, Khau Chỉa
Chú ngựa của Vua Nùng còn quỳ gối đó sao?
Đường xoắn ốc leo trên mây trắng
Khi bám vách đá xanh
khi lại ngắm mận đào.
Cô gái Dao gùi sương xuống chợ
Mộc nhĩ, nấm hương, hạt dẻ, măng rừng
Cô gái Nùng gánh cả nương ngô nếp
Trám chín, “thịt bò gác bếp”, mật ong...
Đây Bản Giốc, thác bay trên mây gió
Nước tung trắng phau cuồn cuộn lưng trời
Như dải lụa
xe duyên đầu sông ngọn suối
Cho mái chèo chạm áng mây trôi.
Chùa Phật Tích Trúc Lâm quanh năm mây gió
Toà sen uy nghi trên núi Phìa Nhằm
Sen không dầm chân nơi hồ ao ngập nước
Trên đỉnh biên thuỳ sen toả ngát nghìn năm.
Cát Bà
Biển rừng mây nước long lanh
Lô nhô đảo biếc, dập dềnh sóng xô
Nàng tiên nào xuống hẹn hò
Để quên Hòn Guốc bên bờ biển xanh?
Thuyền ai thả lưới vây quanh
Mà Hòn Rùa vẫn ngâm mình, ngủ say?
Ai về Đảo Khỉ chiều nay
Mà xem đàn voọc đu mây ngắm trời
Xôn xao làng cá gọi mời
Con song con vược, tu hài xốn xang
Ai đi Lan Hạ mênh mang
Hòn Mây hòn Đuối thì sang Bến Bèo
Lao xao thuyền máy, thuyền chèo
Ai đi lặn biển, ai trèo sườn non
Gặp đàn cá trích cá cơm
Vào rừng hoa đỏ giữa vườn san hô?
Rừng nguyên sinh đứng đợi chờ
Kim giao, lim, lát, sến, chò, dẻ hương
Quạ khoang, voọc khỉ canh vườn
Bướm chim trăm loại, cây vươn mấy tầng
Ai về Gia Luận, Phù Long
Đừng quên cát trắng nước trong Cát Cò
Cái Viềng tíu tít chuyến đò
Trông lên bỗng thấy mấy tòa cáp treo!
Cát Bà 5-2020
Thăm Bảo tàng Quang Trung
Quy Nhơn Đất Võ, Trời Văn
Vẳng nghe tiếng trống thúc quân động trời
Voi gầm ngựa hí, kiếm ngời
Quân đi nước chảy, đất rời đá rung.
Còn đây uy vũ Quang Trung
Áo bào sạm khói giữa rừng quân reo
Còn đây nhà cổ gươm treo
Thần công, trống trận, cờ điều, sắc phong.
Đâu đây lệnh của núi sông
Hành quân tức tốc, Thăng Long ào ào
Me cổ đứng ngắm trời cao
Anh em Nguyễn Huệ ghé vào trú mưa.
Giếng cổ trong vắt ngày xưa
Vẫn nghe Nguyễn Huệ sớm trưa thả gầu.
Phú Phong thổn thức nương dâu
Vẳng nghe trống trận ở đầu sông Kôn.
Ảnh: Internet.
Quê hương Phù Ninh
(Tặng các bạn thơ vùng quê Công Chúa Ngọc Hân)
Phù Nình cô gái nết na
Mắt hồ thu sóng hương hoa lễ chùa
Một làng có bốn vợ vua
Võng điều, Giá Ngự như vừa dừng chân.
Em đo vải, em cầm cân
Vẫn duyên dáng nét mỹ nhân thuở nào
Quế hồi đông dược tẩm sao
Chiều hiu hiu gió, ngả nào cũng thơm
Tỏ mờ thư pháp Hán Nôm
Người muôn năm cũ đâu còn chiêm bao.
Phải là Công Chúa đó sao
Lời “Ai Tư Vãn” lệ trào thiên thu?
Con dâng hương trước linh từ
Vọng nghe lịch sử lời ru bi hùng
Đống Đa uy vũ Quang Trung
Sông Hương thi tứ bay cùng Ngọc Hân
Đây Miếu Thượng, Dinh Thiết Lâm
Binh đao lửa khói xoay vần mấy phen
Danh thắng địa vẫn vẹn nguyên
Đông Ngàn yên tĩnh vẫn hiền như thơ
Pháp Vân Cổ Tự rêu mờ
Hội làng xới vật trống cờ tung bay.
Khí thiêng hội tụ nơi này
Văn nhân minh triết tỏ bày tài hoa
Tên làng tên đất bay xa
Hoàng hôn về lại la đà tiếng chuông.
Bình luận