TIN TỨC
icon bar

Chùm thơ Phạm Hào Quang

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2021-12-20 12:38:32
mail facebook google pos stwis
2935 lượt xem

Là người duy nhất sống sót khi chiếc trực thăng chở 14 quân nhân Việt Nam bị lính Pôn Pốt bắn rơi năm 1980 tại Cam Pu Chia, anh Phạm Hào Quang trở thành thương binh hạng nặng nhất (1/4). Sau hơn 2 năm trời lê lết khắp các bệnh viện, từng qua 4 lần lên bàn mổ với bệnh án khủng: vỡ hộp sọ, vỡ gan, gãy xương cổ, gãy xương sườn, liệt tứ chi... anh trở lại cuộc sống bằng công việc rửa bát cho quán phở và đủ nghề bình dân và lương thiện khác. Đến tuổi 47, bằng đôi chân khập khễnh anh bước vào giảng đường trường Đại học Xây dựng và tốt nghiệp kỹ sư xây dựng. Và ngay sau đó anh vào học Đại học Luật TPHCM rồi tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu. Chưa hết, Kỹ sư - Luật sư Phạm Hào Quang còn viết văn làm thơ và văn chương của anh cũng rất đáng nể. Sau khi giới thiệu một truyện ngắn hay, nay Cánh buồm thao thức xin giới thiệu chùm 2 bài thơ cũng rất chân thực và xúc động của anh. Mời quý vị và các bạn cùng đọc và cảm nhận.

PHẠM HÀO QUANG


 

MÁ ĐÃ ĐI XA

(Nhiễm Covid-19, mẹ vợ tôi mất ngày 13-9-2021)
 

Xe cứu thương lập loè con phố vắng

Người ra đi và hũ cốt trở về

Phút lâm chung không người thân, kèn trống

Gói hình hài trong chiếc túi tử thi

 

Tôi ôm chặt bờ vai rung của vợ

Má ra đi chưa kịp dặn dò gì

Qua za-lô xám đen hàng mi khép

Nỗi đau nào hơn mẫu tử phân ly!

 

Chưa bao giờ người sợ người đến vậy

Tay chưa trao liền vội vã khử trùng

Mắt chưa nhìn đã lùi xa-giọt bắn!

Ngoài hàng rào con ngó má rưng rưng.

 

Con ao ước được chạy vào với má

Ngắm hoàng hôn mây bay trắng đỉnh đầu

Nếu ngày đó má lắc đầu không gả

Thì bây giờ con phiêu bạt về đâu?

 

Trời phai nắng, nắng cuối thu nhợt nhạt

Mây vẫn trôi vô cảm lẫn vô tình

Gió hờ hững mang oan hồn người chết

Khốn tận cùng của một kiếp nhân sinh

 

Tay quờ quạng vào đáy thùng gạo trống

Còn loe ngoe ba hay bốn gói mì

Thèm rau xanh bó trăm nghìn cả "síp"

Ba tháng rồi, vét túi chẳng còn chi.

 

Hãy siêu thoát về Niết Bàn, má nhé

Phù hộ cháu con êm ấm, an lành

Chúng con nguyện cắn chặt răng mà sống

Kiếp tạm này không thẹn với trời xanh.
 

Sài Gòn, một ngày rất buồn.
 


 

HÀ NỘI - MỘT CHIỀU ĐÔNG
(Tưởng nhớ bạn gái Thu Vân, bị bom B52 giết chết tại Ngã Tư Sở - Hà Nội tháng 12-1972. Năm đó em 18 tuổi đang là sinh viên năm thứ nhất của trường Đại học Sư phạm.
Sau 46 năm... Tôi đã chụp tấm hình tại nơi em mất và xúc động viết lên bài thơ này).



 

Xế bóng chiều anh quay lại tìm em

Con đường nhỏ nay đã thành cầu vượt

Chiếc hôn xưa trong chiều đông giá buốt

Đã hóa vàng, em siêu thoát nơi đâu?

 

Bom đạn thù làm ta lạc mất nhau

Anh lầm lũi lao mình vào cuộc chiến

Em đớn đau trong buổi chiều đưa tiễn

Hà Nội hoang tàn...Tiếng rú tàu đêm.

 

Đất nước mình cứ chinh chiến triền miên

Đánh xong giặc lại quay về đánh "bạn"(1)

Kẻ đốt đền lên diễn đàn rao giảng(2)

Qua cơn mê... tóc đã trắng trên đầu.

 

Tình ta xưa có trăng sáng bên cầu

Mê mắt đỏ con "lý ngư vọng nguyệt"(3)

Rơi xuống hồ...trăng vẫy vùng...Trăng chết !

Và tình ta cũng vùi xác theo trăng.

 

Nơi em nằm mây vẫn phủ, mưa giăng...

Anh vén gió tìm hương xưa kỷ niệm

Hà Nội ơi chiều nay tôi tẩm liệm

Hình bóng Em đi suốt cuộc đời này.
 

Hà Nội tháng 12-2018,
P
/s:
(1) Đánh nhau với ông “bạn” Trung Quốc năm 1979.
(2) Herostratos (tiếng Hy Lạp: ‘Ηρόστρατος) một kẻ ngông cuồng muốn mình mau nổi tiếng, đã phóng hỏa Đền thờ thần Artemis ở Ephesus (nay nằm ở miền Tây Thổ Nhĩ Kỳ) vào ngày 21 tháng 7 năm 356 trước Công nguyên. Đây cũng là một trong Bảy kỳ quan thế giới cổ đại.
(3) Tranh "Lý ngư vọng nguyệt" (cá chép chơi trăng) thường treo trong dịp Tết của những thập niên 1960-1980. Cá chép có đôi mắt màu đỏ thèm khát mê hồn. Khi chia tay tôi vào chiến trường, hai đứa ngồi bên dòng sông Tô Lịch, Thu Vân đã tặng tôi bức tranh treo Tết "Lý ngư vọng nguyệt". Tôi đã mang trong ba lô suốt chiều dài cuộc chiến.

Mời đọc truyện ngắn Phạm Hào Quang: Nỗi đau sau chiến tranh

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Chương trình Tiếng thơ với Phần 2 Trường ca Hốc Chọ
Mời qúy vị và các bạn cùng nghe tiếp Phần 2 Trường ca Hốc Chọ của Bùi Sỹ Hoa.
Xem thêm
Những câu thơ buồn ngày đầu năm | Chùm bài viết về nhà thơ Nguyễn Hồng Oanh
Thơ Lương Tử Miên, Nguyễn Hồng Báu, hồi ức của Phan Ngọc Quang
Xem thêm
Cánh buồm thao thức là nơi ta về
Thơ Hoàng Xuyên tặng anh Nguyên Hùng nhân sinh nhật
Xem thêm
Chương trình Tiếng thơ với Phần 1 Trường ca Hốc Chọ
“Hốc chọ” chính là bài ca của sự nhẫn, của sự không khuất phục, của sự cương cường, của ý chí, của cốt cách...làm nên tinh thần Nghệ và bản lĩnh Nghệ
Xem thêm
Nguyễn Vũ Tiềm - con thuyền tải đạo
Thơ dâng tặng hương linh cố Nhà Thơ Nguyễn Vũ Tiềm
Xem thêm
Hẹn ước tháng Mười | thơ Ngọc Vân
Chùm thơ: Tình mẹ, Hẹn ước tháng Mười
Xem thêm
Giấc mơ sâm cầm | Chùm thơ Hồng Thanh Quang
Chùm thơ rút từ tập Thơ thế giới - thế giới thơ
Xem thêm
Về lại Tân Trào ngắm... hoa rừng Cúc Phương | Chùm thơ Lê Thành Nghị
Chùm thơ đăng báo Quân đội nhân dân do Đoàn Văn Mật giới thiệu.
Xem thêm
Chùm thơ Bùi Sỹ Hoa (2) trong tập Thơ thế giới - thế giới Thơ
Cánh buồm thao thức xin trân trọng giới thiệu tiếp chùm 6 bài còn lại của Bùi Sỹ Hoa sau khi đã đăng lên trước đây chùm 6 bài đầu tiên.
Xem thêm
Thơ Bùi Sỹ Hoa trong tập sách Thơ thế giới - thế giới Thơ
Nhà thơ Bùi Sỹ Hoa vừa có chùm thơ 12 bài được in trong tập sách THƠ THẾ GIỚI - THẾ GIỚI THƠ, gồm 10 tác giả ngoài nước và 21 tác giả trong nước, do nhà thơ Đặng Huy Giang tuyển chọn và giới thiệu.
Xem thêm
Chùm thơ về bạn hữu của Ngô Đức Hành
Sao con người cứ phải chia xa/ bạn chia cho tôi một ít Sài Gòn bỏ ba lô mang ra phía Bắc
Xem thêm
Chùm thơ của PGS-TS Nguyễn Mộng Sinh
Sao vội vàng đi Mỹ Dạ ơi/ Bảy lăm chưa thể hết đời người
Xem thêm
Chùm thơ thiếu nhi của Hoa Mai
Chùm bài: Về quê, Ra biển thôi, Em đang làm diễn viên
Xem thêm
Đất Choa | Thơ tiếng Nghệ của Nguyễn Viết Ngoạn
Đất choa rặt chuyện chi chi/ Chợ Cộ thì mới,Tân Kỳ lại xưa
Xem thêm
Ngày chị đi | Chùm thơ Bùi Sỹ Hoa
Chùm thơ Ngày chị đi, Lời mẹ
Xem thêm
Chùm thơ Tùng Bách
Tôi vốn không sành rượu/ Nên tin vào vỏ chai!
Xem thêm