- Thơ Nguyên Hùng
- Chợt hiểu... nhân gian chẳng có bờ | Chùm thơ Nguyên Hùng
Chợt hiểu... nhân gian chẳng có bờ | Chùm thơ Nguyên Hùng
VÔ BỜ
Trời nước mênh mang sương phủ mờ
Thuyền anh trôi lạc giữa ngu ngơ
Sông em lãng đãng đôi dòng ảo
Lữ khách chờn vờn những bến mơ
Gò nổi lưa thưa dường khác trước
Bãi bồi loáng thoáng chẳng như xưa
Đi hoài đi mãi mà không tới
Chợt hiểu... nhân gian chẳng có bờ!
(Họa thơ Kim Giang, 2006)
ƯỚC GÌ NÍU LẠI NGÀY QUA
Nửa đời neo đậu bến sông xa
Thuyền phủ xanh rêu, lởm chởm hà
Tết đến càng thương mành lưới mẹ
Xuân về thêm nhớ cánh buồm cha
Mong đền ơn mẹ, chiều đang nhạt
Muốn đáp nghĩa cha, nắng đã tà
Tóc bạc trắng đầu còn trẻ dại
Ước gì níu lại tháng ngày qua!
(Họa “Cánh chim xa” của Cố Nhân)
XIN LÀM MỘT BÓNG CÂY
Xuân đã tới kìa, én liệng bay
Đất trời lãng đãng gió mây say
Người về với biển hồn xanh biếc
Em đến bên ta má đỏ hây
Nỗi nhớ xô bờ bao chất chứa
Niềm thương dâng sóng bấy đong đầy
Đan tay dang rộng nên vòm lá
Xin tặng cuộc đời một bóng cây.
(Họa thơ Xuân Lộc)
Nguyên Hùng