TIN TỨC
icon bar

Về mối liên kết giữa toán học & thi ca

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-03-27 10:01:48
mail facebook google pos stwis
4672 lượt xem

LÊ QUỐC HÁN

Khởi nguồn của toán học

Con người ngay từ khi sinh ra đã biết đếm (trái cây thu lượm được, chim muông thú rừng săn bắt được), như vậy có thể nói Toán học xuất hiện gần như đồng thời với sự xuất hiện của con người trên trái đất. Nhưng những kiến thức toán học đó hết sức đơn giản. Tất cả kiến thức mà loài người thu nhận được chỉ dựa vào kinh nghiệm mà chưa được lý giải một cách thuyết phục. Chỉ khi Lý trí thực sự xâm nhập vào Toán học, Toán học mới trở thành một ngành Khoa học thực sự, và được xem là ngành Khoa học Tự nhiên khởi thủy của loài người… Như vậy, có thể khẳng định: Toán học là sản phẩm của trí tuệ và dùng tư duy lôgic làm công cụ chính để sáng tạo.

Nguồn gốc của thi ca

Trong quá trình lao động chân tay vất vả như kéo gỗ, đẩy thuyền… con người đã cất lên những câu ca, điệu hò để giảm bớt sự mệt nhọc, căng thẳng. Rồi trong quá trình sản xuất, và rộng hơn trong cuộc đấu tranh sinh tồn, con người đã đúc rút kinh nghiệm truyền đạt cho nhau và cho con cháu muôn đời sau. Để dễ nhớ, họ diễn đạt các kinh nghiệm đó bằng những câu nói có vần điệu (thành ngữ, tục ngữ). Mầm mống thi ca được hình thành. Nhưng tất cả đó chưa thực sự là Thi ca theo nghĩa chính xác. Chỉ khi tình cảm thấm đẫm vào những câu ca có vần điệu, Thi ca mới thực sự xuất hiện.

Trong Lịch sử văn học nhân loại, Kinh thi có thể được xem như một Tuyển thơ đầu tiên. Các bài thơ trong Kinh Thi được sáng tác trong khoảng thời gian 500 năm, từ đầu thời Tây Chu (thế kỷ 11-771 TCN) đến giữa thời Xuân Thu (770-476 TCN), gồm 311 bài thơ. Nguồn gốc các bài thơ đó khá phức tạp, gồm cả ca dao, dân ca và nhã nhạc triều đình, nhưng phần thực sự có giá trị Thi ca đích thực là những bài ca dao, dân ca viết về tình yêu đôi lứa, được nảy sinh trong quá trình lao động sản xuất. Ở Phương Tây, hai trường ca vĩ đại Iliad và Odysey viết về cuộc chiến thành Troia có thể xem như những tác phẩm thi ca có giá trị nhất thời cổ đại. Tương truyền, chúng được xem là hai kiệt tác của nhà thơ mù Homer, sáng tác vào khoảng thế kỷ thứ 8 trước Công nguyên. Và những chương giàu chất thơ nhất nói về tình cha con thắm thiết của ông già Chrysèsy với con gái Bryésy, tình bạn cảm động giữa người anh hùng Achiile với Patrocle, tình yêu chung thủy của nàng Pelelope và chàng Odysseus. Do đó, có thể khẳng định: Thi ca là sản phẩm của tâm hồn và lấy tư duy hình tượng để biểu hiện. Nhà thơ Anh Andre Breton khẳng định: Thơ là sự tan rã của lý trí.

Toán học và thi ca hiện đại

Sự thay đổi nền văn minh của Loài người đã thay đổi tất cả. Sự phát triển như vũ bão của Toán học đã đảo lộn tất cả. Chỉ riêng Trí tuệ không đủ sức làm nền cho những cảm hứng sáng tạo Toán học hiện đại… Lịch sử Toán học cho thấy ngay cả những bộ óc vĩ đại nhất của nhân loại cũng hết sức kinh hoàng khi tự mình phát hiện hoặc nghe công bố về một loại hình học “phi thực tế” đó… Đã có nhiều ví dụ minh chứng một cách hết sức thuyết phục rằng chỉ có đôi cánh của tâm hồn, của đức tin sâu thẳm xuất phát từ tâm linh mới giúp con người bay lên tiếp cận hay lĩnh hội những tri thức toán học sâu sắc và cao xa đó, mới hy vọng phát minh ra chúng. Với quan điểm hiện đại, Toán học đã xích lại gần hơn với Thi ca, nếu không nói có một sự tương đồng. Bởi vậy Nhà toán học thiên tài Đức Karl Weierstrass đã khẳng định: “Thực tế, nếu một nhà toán học không có tâm hồn thi sĩ thì không bao giờ có thể thành một nhà toán học hoàn hảo”…

Song song với sự phát triển không ngưng nghỉ của Toán học, sự phát triển mạnh mẽ của Triết học và Mỹ học đã nâng tầm Thi ca lên những nấc thang mới. Bên cạnh các Bút pháp truyền thống, cổ điển, Thơ tượng trưng, siêu thực dần lấn chiếm không gian Thi ca. Thực ra, tượng trưng hay siêu thực đâu phải mới xuất hiện trong thi ca hiện nay. Hơn 1200 năm trước, trong bài thơ Vọng Lư Sơn bộc bố, Thi tiên Lý Bạch đã có câu thơ bất hủ: Phi lưu trực há tam thiên xích/ Nghi thị ngân hà lạc cửu thiên (Tương Như dịch: Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước/ Tưởng dải Nhân Hà tuột khỏi mây). Trong bài thơ Cảm hoài lưu danh thiên cổ, người anh hùng - thi sĩ Đặng Dung (1373-1414) hạ hai câu luận: Trí chủ hữu hoài phù địa trục/ Tẩy binh vô lộ vãn thiên hà (Giúp chúa, những mong xoay trục trái đất lại/ Rửa vũ khí không có lối kéo tuột Ngân Hà xuống). Trong kiệt tác Truyện Kiều, Đại thi hào Nguyễn Du mượn hình ảnh: Vầng trăng ai xẻ làm đôi, nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường mô tả nỗi lòng ngổn ngang của chàng Thúc khi chia tay Kiều. Đủ biết các vị là những bậc thầy trong bút pháp tượng trưng hay siêu thực. Tuy nhiên, phải đến đầu thế kỷ XX, bút pháp tượng trưng hay siêu thực mới thực sự khởi sắc, có những thời điểm lấn át các Bút pháp truyền thống, cổ điển. Để đọc hay cao hơn, sáng tác thơ theo Bút pháp tượng trưng hay siêu thực, sự rung động tâm hồn đơn thuần không đủ, phải có ánh sáng của trí tuệ soi rọi. Làm sao với một cảm xúc thông thường, có thể hiểu/ cảm nhận được bài thơ Buồn xưa của Nguyễn Xuân Sanh: Quỳnh hoa chiều đọng nhạc trầm mi/ Hồn xanh ngát chở dấu xiêm y/ Rượu hát bầu vàng cung ướp hương/ Ngón hường say tóc nhạc trầm mi/ Lẵng xuân/ Bờ giũ trái xuân sa/ Đáy đĩa mùa đi nhịp hải hà/ Nhài đàn rót nguyệt vú đôi thơm/ Tỳ bà sương cũ đựng rừng xa/ Buồn hưởng vườn người vai suối tươi/ Ngàn mày tràng giang buồn muôn đời/ Môi gợi mùa xưa ngực giữa thu/ Duyên vàng da lộng trái du ngươi/ Ngọc quế buồn nào gội tóc xưa/ Hồn xa trĩu sách nhánh say sưa/ Hiến dâng/ Hiến dâng quả bồng hường/ Hoàng tử nghiêng buồn vây tóc mưa/ Đường tàn xây trái buổi du dương/ Thời gian ơi tưới hận chìm tường/ Nguồn buồn lạnh lẽo thoát cung hơi/ Ngọt ngào nhớ chảy tự trăm phương?... Làm sao có thể sáng tác được những câu thơ theo Bút pháp siêu thực của Hàn Mặc Tử: Gió rít tầng cao trăng ngã ngửa/ Vỡ tan từng vũng đựng vàng khô/ Ta nằm trong vũng trăng đêm ấy/ Sáng dậy điên cuồng mửa máu ra? Cả những câu thơ viết theo Bút pháp truyền thống bây giờ cũng rất giàu trí tưởng tưởng, cần huy động kết hợp Tâm hồn và Trí tuệ mới mong thưởng thức/ sáng tác được. Trí tuệ đã trở thành một “phương tiện” không thể thiếu trong thưởng thức và sáng tác Thi ca hiện đại. Trong thời đại ngày nay, Thơ ca không chỉ mô tả những điều “tai nghe mắt thấy”, mà còn và nhất thiết còn phải mô tả thế giới Tâm linh tồn tại trong ý niệm, trong trí tưởng tượng qua “con mắt thần tính” cùng “ánh sáng trí tuệ” soi rọi. Ở điểm này, Thi ca hiện đại gần với Hội họa lập thể, và có nguồn gốc chung với Toán học hiện đại.

Thay cho kết luận

Từ ngàn xưa, Toán học và Thi ca đều có điểm xuất phát chung là hiện thực cuộc sống trên Trái Đất, nhờ đôi cánh tưởng tượng mà bay lên trời cao của sự sáng tạo. Đây là hai món quà quý nhất Thượng Đế ban tặng cho loài người từ thuở khai thiên lập địa, đến nỗi một thời (chẳng hạn thời Hy Lạp cổ đại) quan niệm rằng chỉ có con người thuộc dòng giống Thần linh mới làm được thơ và hiểu được hình học. Khi đã ngự trên trời cao của sự sáng tạo, cả Toán học và Thi ca đều không quên hướng về quê hương mình là Trái Đất thân yêu, với khát vọng làm cho Trái Đất ngày một đẹp hơn, muôn loài sống trên Trái Đất ngày một tốt hơn. Thoạt nhìn, có vẻ Toán học thường nghiêng đôi cánh về đời sống vật chất, còn Thi ca lại nghiêng đôi cánh về đời sống tinh thần. Thật ra không phải hoàn toàn như vậy. Cả Toán học và Thi ca đều hướng tới đích là cái đẹp hoàn mỹ, nên trong lịch sử Toán học không ít lần đã xuất hiện những lý thuyết rất trừu tượng, tưởng như không có mô hình thực sự nào trên Trái Đất kiểm chứng. Và trường phái Thi ca nào quá xa rời đời sống vật chất cũng khó đồng hành lâu dài với loài người, nếu không muốn nói là báo tử khi chưa kịp làm giấy khai sinh. Toán học là sản phẩm của trí tuệ, Thi ca là sản phẩm của tâm hồn. Toán học dùng tư duy lôgic làm công cụ chính để sáng tạo và Thi ca lấy tư duy hình tượng để biểu hiện. Thật thế ư? Tôi dám đoan chắc rằng một người dù thông thái đến đâu, nếu không có một trái tim biết xúc cảm mãnh liệt không thể trở thành một nhà toán học đích thực, lại linh cảm rằng một người dù có tâm hồn nhạy cảm đa tình đến đâu nếu không có trí tuệ dẫn đường cũng khó trở thành một nhà thơ lớn. Lý thuyết toán học hiện đại chẳng phải là những sản phẩm tuyệt vời của tư duy hình tượng đó sao? Và những thi phẩm làm sao trường tồn với thời gian nếu trong nó không lấp lánh những ý chói lọi do ánh sáng trí tuệ chiếu vào? Cùng một người cha có tên là Đấng sáng tạo, Toán học xem trí tuệ là mẫu thân, Thi ca tôn thờ tâm hồn là mẹ hiền. Nhưng cũng như những sản phẩm văn hóa mà loài người đã tạo ra, theo thời gian cùng chung sống trên Trái Đất và trong lòng Nhân loại, Toán học và Thi ca đã có những sự giao thoa sâu sắc và rộng lớn đã vô tình tạo nên một sợi dây vô hình nối kết chặt chẽ chúng với nhau. Mối liên kết giữa Toán học và Thi ca suy cho cùng là mối liên kết giữa Trí tuệ và Tâm hồn, hai yếu tố không thể tách thể tách rời trong các công trình sáng tạo! 

Nguồn: báo Văn nghệ .

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bàn tròn kỳ 37: Văn học và điện ảnh – Từ trang sách đến màn ảnh
Khi văn học bước vào phim hành động, cần giữ gì của nguyên tác và chấp nhận hy sinh gì cho nhịp điệu màn ảnh?
Xem thêm
Tính nhân văn và hiện thực trong Hoàng hôn lóng lánh
(Đôi điều về tiểu thuyết “Hoàng hôn lóng lánh”, Nxb Văn học, 2024)
Xem thêm
Tản mạn chuyện... thẩm thơ
Tôi không nhớ chính xác đã đọc bài tổng kết cuộc thi thơ của Xuân Diệu vào năm nào, nhưng ấn tượng về sự tinh tế của ông hoàng thơ tình này vẫn còn mãi. Có hai ví dụ về những góp ý của nhà thơ Xuân Diệu mà tôi không thể quên.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 36: Khi nhà thơ bị “vô hình” trong ca khúc phổ thơ
Có một nghịch lý đáng buồn trong đời sống âm nhạc – thơ ca: ca khúc phổ thơ thì nhiều, nhưng tên nhà thơ thường bị quên lãng.
Xem thêm
“Chữ gọi mùa trăng” – Khúc tri âm dịu dàng của một tâm hồn nữ tính
Tập thơ “Chữ gọi mùa trăng” của Triệu Kim Loan là thế giới nội tâm phong phú, đa chiều của một tâm hồn phụ nữ đầy trải nghiệm.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 35: Ai đang gieo “tin giả” trong văn học?
Ai mới thật sự gieo “tin giả” vào lòng công chúng? Và phải chăng chính sự thiếu minh bạch, thiếu chính trực của những người cầm bút mới là “chất độc” đầu độc niềm tin văn học hôm nay?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 34: Hư cấu nghệ thuật trong phim “Mưa đỏ”
Một tác phẩm nghệ thuật thành công không nằm ở việc tái hiện chính xác từng chi tiết, mà ở chỗ khơi dậy tình yêu nước và lòng biết ơn cha anh, để lịch sử tiếp tục sống động trong tâm thức nhiều thế hệ.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 33: Khi “cái kết nhân văn” đi nhanh hơn tâm lý nhân vật
Truyện muốn nhấn mạnh tình máu mủ nhưng lại quên rằng tình phụ tử cũng cần thời gian và sự bồi đắp. Khi sự hòa giải diễn ra quá nhanh, cái nhân văn mà tác giả mong muốn dễ trở thành “nhân văn nóng vội”, chưa kịp đi qua những ngập ngừng, day dứt – vốn là hơi thở của đời thường.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 32: Nguyễn Duy và tiếng chuông gọi tên mười loại phê bình
Bài văn tế đặc biệt của nhà thơ Nguyễn Duy – một lời cảnh tỉnh, một tiếng chuông thức tỉnh từ một thi sĩ từng trải
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 31: Trăm Ngàn – từ cẩu thả chữ nghĩa đến vụng về truyền thông
Lần này, chúng ta hãy nghe hai cây bút vốn được xem là “những kẻ lắm chuyện” – TS Hà Thanh Vân và nhà văn Đặng Chương Ngạn nói gì? Một người đào sâu từ góc độ truyền thông – giữa báo chí chính thống và mạng xã hội, một người lại lật tung những chi tiết cẩu thả và phi lý trong chính văn bản truyện.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 30: Khi ý tưởng bị đánh tráo
Bàn tròn Văn học kỳ 30 xin mời bạn đọc cùng đối thoại về câu chuyện này – không phải để truy cứu cá nhân, mà để suy nghĩ sâu xa hơn: văn chương sẽ đi về đâu, nếu lòng tin của người viết trẻ bị phản bội và lòng tin của công chúng bị bỏ rơi?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 29: Phản biện ẩn danh - Dũng khí hay sự né tránh?
Trong Bàn tròn kỳ này, câu chuyện nói về hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Xem thêm
Thi pháp của thơ ngắn – Trường hợp Mai Quỳnh Nam
Trong tất cả các thể loại văn học, thơ ca là nơi ưu tiên hàng đầu cho các hình thức ngắn gọn. Điều này không chỉ thể hiện ở độ dài khiêm tốn của các tập thơ mà còn nằm ở đặc trưng nội tại của thơ, vốn hướng đến sự cô đọng hơn so với các thể loại khác (như tiểu thuyết).
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 28: Minh bạch – từ chuyện nhỏ đến vấn đề lớn
Bàn tròn Văn học kỳ 28 không nhằm khơi gợi thị phi, càng không phải góp gậy góp đá “đánh hội đồng” một tổ chức nghề nghiệp mà chính “thư ký bàn tròn” này được vinh dự là hội viên.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 27: Công bằng trong xét giải - Từ quy chế đến thực tiễn
Giải thưởng văn học hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam đang đối diện một nghịch lý: quy chế một đằng, thực tế một nẻo.
Xem thêm
“Lời ru bão giông” - Hành trình từ chiến trường đến nhân sinh
Lời ru bão giông của Trần Hóa không chỉ là một tập thơ, mà là bản hòa tấu của ký ức, trải nghiệm và những suy ngẫm về đời sống.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 26: Khi công bằng bị bỏ quên, im lặng trở thành câu trả lời
Bàn tròn Văn học kỳ này xin giới thiệu nội dung tóm lược của hai bức thư ngỏ – coi đó như một lời chất vấn trực diện, một thử thách đối với tính minh bạch và liêm chính của một cuộc thi văn chương quốc gia.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 25: Minh bạch là điều kiện sống còn của uy tín văn chương
Bàn tròn kỳ 25 chọn hai bài viết mới nhất của nhà văn Đặng Chương Ngạn về “thầy Uông” – thành viên Hội đồng Sơ khảo – như chất liệu để trao đổi thẳng thắn.
Xem thêm