TIN TỨC
icon bar

Bàn tròn kỳ 25: Minh bạch là điều kiện sống còn của uy tín văn chương

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2025-08-18 09:57:01
mail facebook google pos stwis
120 lượt xem

KỲ 25


Với câu chuyện “Trăm Ngàn”, tranh luận trong cộng đồng người viết và bạn đọc tới giờ này vẫn chưa hạ nhiệt. Bàn tròn kỳ 25 chọn hai bài viết mới nhất của nhà văn Đặng Chương Ngạn về “thầy Uông” – thành viên Hội đồng Sơ khảo – như chất liệu để trao đổi một cách cởi mở.

Trước hết, ta cần nói rõ một nguyên tắc ứng xử: Một người tự xưng là “thầy” trước cả làng Facebook với rất nhiều tên tuổi và nhân cách lớn, đã là thiếu khôn ngoan, nếu không muốn nói là ngông, là xấc; đã thế "thầy" còn có những phát ngôn, cư xử thiếu nhân văn, thiếu tính mô phạm của một người thầy. Ở môi trường chữ nghĩa, làm thầy không chỉ là danh xưng; đó là trách nhiệm đạo đức, là ý thức tự giới hạn để tránh mọi xung đột lợi ích.

Hai bài viết được tóm lược, trích dẫn sau đây đặt ra hai câu hỏi cốt tử: (1) Có được quyền nấp vào vai nạn nhân khi quyết định nghề nghiệp của mình ảnh hưởng trực tiếp đến tính công bằng của cuộc thi? (2) Khi học trò dự thi, người thầy nên tự rút lui khỏi quyền chấm điểm – hay tiếp tục ngồi ghế Sơ khảo rồi để “dư luận quyết định”? Chúng tôi chọn cách gọi đúng tên vấn đề, chỉ rõ vị trí – trách nhiệm – hệ lụy, thay cho lối nói chung chung vốn chỉ để “hòa cả làng”.

Bàn tròn mở ra để nghe – đối thoại – phản biện. Nếu có sai sót, hãy đính chính bằng thông tin trung thực và minh bạch; nếu bị hiểu lầm, hãy minh oan bằng chứng cứ, thay vì hô hoán “bị hại”. Văn chương chỉ có thể lớn lên khi người viết tự trọng, người tổ chức tự soi, và bạn đọc được tôn trọng.
 


 

Nhà văn ĐẶNG CHƯƠNG NGẠN


 

Bài 16 – “Đóng vai nạn nhân: nên viết phê phán chung hay chỉ tên người chịu trách nhiệm”

Giữa cơn sóng tranh luận, “thầy Uông” đã xuất hiện với những lời kêu ca về “sân si, đố kị, độc ác”. Nhưng Đặng Chương Ngạn lắng nghe kỹ và thấy, phía sau ồn ào ấy là một đòi hỏi bình dị của bạn đọc: minh bạch và công bằng, chứ không phải ganh ghét nhỏ nhen. Ông viết như người cầm đèn, đưa chùm sáng đi thẳng vào trung tâm: khi đã ngồi ghế Sơ khảo, nhất là lúc học trò dự thi, thì không thể nấp vào “vai nạn nhân”; cần đối diện trách nhiệm. Và để sự thật không “hòa cả làng”, phê bình không thể nói theo kiểu vờn quanh mà phải gọi đúng tên người – đúng vị trí – đúng trách nhiệm. Những tiền lệ ồn ào một thời được nhắc lại, như tiếng chuông nhắc ứng xử văn hóa trong môi trường chữ nghĩa: nói gì thì nói, trước hết hãy làm người tử tế với nghề, với công luận và với chính mình.

Trong bài viết này, có đoạn: “Thầy [thầy Uông] đã từng đóng vai nạn nhân trong scandal văn chương “Chim ưng và chàng đan sọt” và “Sương mù tháng giêng”. Dù thầy là người dọa nhà văn Bùi Việt Sỹ: “T… s… thằng già U70, tao đến tao đánh vỡ mặt mày bây giờ”. Một ngôn từ mà các nhà văn không thể nói với nhau, nhất là với nhà văn lớn hơn mình hàng chục tuổi..."

Bài viết đầy đủ ở đây.


 

Bài 17 – “Hệ lụy thầy Uông là thành viên Hội đồng Sơ khảo khi học trò tham gia cuộc thi và truyện ngắn Trăm Ngàn"

Ở đây, giọng văn bớt nóng mà sắc hơn. Nhà văn Đặng Chương Ngạn đặt “Trăm Ngàn” lên bàn đọc thuần nghệ thuật và chỉ ra những điểm gãy ngay trục truyện: hành trình tìm mẹ, không gian làng xã, hướng tìm kiếm… đều không đứng vững; ngôn ngữ lẫn phương ngữ chưa tinh luyện; mô-típ không mới. Nhưng điều khiến ông day dứt hơn là xung đột lợi ích: “thầy Uông” ngồi Sơ khảo khi học trò là thí sinh, lại dấy lên lời đồn “vớt” vào Top 30. Lời mời gọi vì thế rất giản dị mà cứng cỏi: công khai bảng điểm – công khai quy trình để ai đúng thì minh oan, ai sai thì sửa sai. Còn nếu cần, ông sẵn sàng rút truyện dự thi của mình để khẳng định chỉ chọn sự trong sạch của văn chương. Những khiếm khuyết thủ tục – cả một tờ xác nhận không đóng dấu – được nêu như một lời nhắc: uy tín giải thưởng đứng trên những con dấu, nhưng không thể đứng ngoài kỷ cương.

Trích một đoạn từ bài viết này:

“Một lời rất chân thành: có lẽ thầy Uông và những người liên quan nên vận động BTC hủy kết quả công bố ngày 24/7/2025.

Chúng ta có thể thoát ra êm đẹp nếu Trưởng Ban Giám khảo và Trưởng Ban Tổ chức ngồi lại, đưa ra một thông báo ngắn gọn:

THÔNG BÁO HỦY KẾT QUẢ CUỘC THI TRUYỆN NGẮN 2022–2024

Nhà văn Uông Triều (thầy Uông) có mở lớp dạy viết văn; nhiều học viên trong lớp đã gửi tác phẩm tham dự Cuộc thi truyện ngắn Báo Văn nghệ 2022–2024. Ban Tổ chức đã sơ suất khi bố trí nhà văn Uông Triều tham gia Hội đồng Sơ khảo.

Sự việc này đã dẫn đến xung đột lợi ích, khiến kết quả cuộc thi không còn giá trị và thiếu minh bạch. Vì vậy, Ban Tổ chức quyết định hủy kết quả cuộc thi truyện ngắn Báo Văn nghệ 2022–2024.

Một thông báo nhỏ, nhưng đủ để giải thoát chúng ta khỏi scandal văn chương tồi tệ này.

Dù vẫn không đảm bao đủ sự công bằng, minh bạch, nhưng chúng ta có thể chấp nhận…”

Bài viết đầy đủ ở đây.

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bàn tròn kỳ 24: Trăm Ngàn câu hỏi, một chữ Minh bạch
Xin mời bạn đọc cùng ngồi lại, để lắng nghe, để bàn luận, và biết đâu, để cùng trả lời câu hỏi day dứt: Liệu văn chương Việt có thể đứng thẳng bằng phẩm giá của nó, hay sẽ mãi lẫn lộn trong những “trăm ngàn” trò chơi lợi ích?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 23: Giải thưởng, danh hiệu và chuẩn mực văn chương hôm nay
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta chủ yếu xoay quanh truyện ngắn Trăm Ngàn, thì lần này, hai ý kiến góp mặt mở rộng vấn đề sang một góc nhìn gai góc hơn: chuyện “lợi ích nhóm” trong đời sống văn học – nghệ thuật.
Xem thêm
Những câu thơ thức “canh chừng lãng quên”
Với cảm hứng từ hai tứ thơ độc đáo – Cõng bạn đi chơi của Vương Cường và Dìu mẹ đi thăm mộ mình của Hồ Minh Tâm – bài viết của Bùi Sỹ Hoa (đăng trên Tạp chí Sông Lam, số 7/2025) đưa người đọc bước vào thế giới thơ về đề tài thương binh – liệt sĩ bằng một góc nhìn mới mẻ, giàu sức ám ảnh.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Đức Hạnh, nỗi niềm thành mây trắng
Cánh buồm thao thức trân trọng giới thiệu bài viết của TS, nhà thơ, nhà phê bình Lê Thành Nghị - một bài viết công phu, giúp người đọc soi chiếu tập thơ Khát cháy từ nhiều chiều, để người đọc khám phá một “hiện thực khác” giàu thi vị.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 22: “Một truyện ngắn dở như thế thì cãi nhau làm cái gì?”
Với góc nhìn của một người giàu trải nghiệm nghệ thuật, đạo diễn Lê Hoàng đã viết một status “thẳng ruột ngựa” về Trăm Ngàn: không quanh co, không xoa dịu, không hề sợ đụng chạm.
Xem thêm
Hà Thanh Vân: “Tôi đã định không nói gì thêm…” – Nhưng ai cho tôi yên đâu!
“Tôi đã định không nói gì thêm…” – nhưng rồi, như một tật xấu khó bỏ, TS Hà Thanh Vân lại tiếp tục viết.
Xem thêm
Từ motif cũ đến thông điệp nhân văn mới – một góc nhìn chuyên môn và cảm xúc
Theo PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh, từ motif cũ, cách kể cũ, Vũ Ngọc Thư vẫn mang đến một truyện ngắn tốt – nhờ biết giữ lại giá trị của những điều quen thuộc và gợi mở một cảm quan hiện đại về hậu chấn chiến tranh. Đặc biệt là cái nhìn đầy chia sẻ với người phụ nữ và trẻ em – những phận người thường bị khuất lấp sau vầng hào quang chiến thắng.
Xem thêm
Từ chuyện “Trăm ngàn” nghĩ về phê bình và giải thưởng văn chương
Bàn tròn Văn học xin giới thiệu hai góc nhìn từ nhà văn Nguyễn Quế và cử nhân Sử học, CCB Nguyễn Xuân Vượng – như thêm hai lát cắt cho tấm gương phản chiếu đời sống văn chương hôm nay.
Xem thêm
Phê bình cần lý trí và người viết cần lắm lòng nhân ái
Trong bài viết “Trăm Ngàn trước búa rìu dư luận” dưới đây, nhà văn Phan Thị Thu Loan không đứng về phe nào, chỉ chọn đứng về phía sự hiểu – và sẻ chia.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 15: Cuộc thi văn chương có bị “đánh cắp”?
Kỳ này trân trọng giới thiệu một số ý kiến tiêu biểu từ các nhà thơ, nhà văn – như một cách lan tỏa lòng yêu nghề, yêu sự thật và dám lên tiếng trước những điều bất minh:
Xem thêm
Minh bạch đến đâu là đủ? Và liệu chúng ta có đang đòi hỏi quá mức?
Mời bạn đọc cùng theo dõi bài viết của nhà văn Đặng Chương Ngạn — một tiếng nói tỉnh táo trong bão thông tin — và cùng Bàn tròn giữ vững tinh thần đối thoại xây dựng, công tâm, và văn minh.
Xem thêm
Đọc xong buồn... mà không hiểu vì sao tôi buồn
Một bài viết ngắn, không nặng lý luận, nhưng có sức truyền cảm – bởi nó được viết từ trải nghiệm, từ nhân cách và từ tình yêu thực sự với văn chương.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 12: Ai mê cứ mê, còn gã thì hổng mê truyện này!
Một bài viết dễ thương, đúng chất “báo bổ”, và cũng là một dư vị khác lạ góp vào mâm Bàn tròn lần này – nơi mà mỗi tiếng nói đều có giá trị khi được gửi gắm với tinh thần xây dựng và vì văn chương một cách chân thành.
Xem thêm
Bàn tròn Văn học kỳ 11: Rơi tõm vào vực thẳm…
Với tiêu đề gợi hình Rơi tõm vào vực thẳm…, bài viết không chỉ phản ánh nỗi hụt hẫng của người cầm bút, mà còn phơi bày sự sụp đổ âm thầm của niềm tin.
Xem thêm
Một góc nhìn có thể không thuận nhưng cần thiết
Bàn tròn Văn học kỳ 10 trở lại với một tiếng nói… không êm ái, thậm chí có phần khá gắt, nhưng đáng để đọc: TS. Hà Thanh Vân, người vẫn kiên trì với góc nhìn phân tích trên cơ sở một kiến văn đáng nể, và không né tránh các câu hỏi về chất lượng thực sự của một tác phẩm văn chương.
Xem thêm
Có nhất thiết phải “xài thuần Nam Bộ” thì mới gọi là truyện miền Tây?
Dưới góc nhìn của một người làm thơ nhưng không thiếu lý luận, bà đặt Trăm Ngàn vào những câu hỏi không dễ trả lời
Xem thêm
Một truyện ngắn trung bình với những tín hiệu tích cực đáng mong chờ
Kỳ 8 này, chúng tôi xin giới thiệu một bài viết khá công phu của tác giả SƠN HÀ – “một giáo viên dạy văn bình thường” đã nghỉ hưu, nhưng vẫn còn nặng lòng với văn chương và nghề dạy học.
Xem thêm
Truyện ngắn “Trăm Ngàn”: Kẻ khen người chê, nghĩa là văn chương còn sống!
Bàn tròn Văn học tuần này xin giới thiệu hai status - hai góc nhìn mới: một người khen ngợi chân thành, một người phản biện chi tiết và không ngại “nói thẳng”.
Xem thêm