TIN TỨC
icon bar

Đôi khi với các nhà thơ Nguyễn Thánh Ngã và Dung Thị Vân

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2024-10-27 17:23:47
mail facebook google pos stwis
780 lượt xem

VỀ THƠ NGUYÊN HÙNG
(Mời click vào dòng chữ trên để truy cập chuyên mục)

 


ĐÔI KHI NGỠ CHỈ À ƠI

.

Đôi khi lỡ một chuyến đò

Cả đời vô vọng ngóng chờ qua sông

.

Đôi khi lỡ chạm gai hồng

Giật mình chợt nhớ mình trồng phong lan!

.

Đôi khi vờ bị lạc đàn

Hạc bay theo bóng vịt ngan cuối trời

.

Đôi khi ngỡ chỉ à ơi

Đời cho ta gặp được người tâm giao

.

Nguyên Hùng

_________

Luận giải của Ngã:

Đọc tám câu lục bát của nhà thơ Nguyên Hùng do nhà thơ Dung Thị Vân chép tay, tôi không khỏi giật mình...

Bởi lục bát chuyển tải khó lắm. Nhưng khi đã chuyển tải được, thì nó bật lên cái tài của thi sĩ. Ai cũng biết lục bát kén người. Và Nguyên Hùng đã được kén như Vua kén rể. Ở rể lục bát thì vất vả rồi, nhưng ăn ở đúng thời đúng vận thì luôn được thăng hoa...

Mà có lẽ chỉ đôi khi thôi...

Vâng, cái "đôi khi" thật ghê gớm chứ không phải thường đâu. Biết thế, nhà thơ chỉ viết vỏn vẹn có tám câu thôi; nhưng là bốn cặp châm ngôn có sức thuyết phục người đọc khó tính.

Châm ngôn thơ thứ nhất, nói về chuyến đò đời. Nếu vô duyên gặp từ "lỡ" thì lỡ cả đời. Nó nhắc ta phải biết nắm vận hạn của mình, phải biết chớp thời cơ trong mọi việc. Thành bại của đời người nằm ở đây, đừng đổ lỗi cho số phận. Tôi cho đây là câu chăm ngôn tích cực, có thể giúp nhiều người biết lúc nào phải qua sông...

Châm ngôn thơ thứ hai đặc biệt hơn. Đây là vấn đề không đơn giản, trong khi mình trồng phong lan kia mà, sao lại chạm phải hoa hồng gai? Nó cũng là một trong những vấn đề lớn mà con người có khi không trả lời nổi. Tại sao, và tại sao,  tôi sống tốt mà lại gặp nhiều điều bất như ý vậy?

Để trả lời, nhà thơ kéo chúng ta vào quy luật vay trả, hay đúng hơn là quy luật nhân quả của Phật giáo. Nếu có tìm hiểu về Phật học, chúng ta sẽ ngộ ra rằng, quy luật nhân quả là vô cùng bình đẵng và công bằng với tất cả mọi người. Dĩ nhiên, gieo gì gặt nấy. Nhưng đời một con người do vô minh che lấp, có khi ta gieo những điều thiện và điều ác xen kẽ mà không biết. Nếu ta được quả báo tốt là do cái nhân thiện lành; còn nếu ta nhận quả xấu là do cái nhân ác từ kiếp nào đó. Bây giờ quả ác đã chín, trong khi chúng ta cũng đã gieo nhân lành. Nhưng nhân lành chưa chín thành quả mà nhân ác đã chín, nên ta thấy như "đôi khi" trồng phong lan, mà phải chịu gai hồng đâm tứa máu là vậy! Có gì khó đâu, chăm ngôn thứ hai có tác dụng giải quyết những vấn nạn dường như quá khó trở thành dễ dàng. Vậy ta hãy an nhiên mà sống gieo nhiều hạt thiện lành hơn...

Châm ngôn thơ thứ ba vô cùng sâu sắc. Vừa như thật, vừa như chơi trong cái bi hài vốn tiềm ẩn ở thế gian. Hạc và vịt ngan lẫn lộn, công phượng và gà qué khó phân. Thế thì kẻ sĩ phải làm sao đây?

- Phải "vờ" thôi, như Súy Vân giả dại, như Câu Tiễn nếm phân, như Hàn Tín lòn trôn giữa chợ. Và có thể như Lưu Bị giật mình rơi đũa trong tiệc rượu luận anh hùng, nhân có tiếng sấm trước mặt Thừa tướng Tào Tháo đa mưu túc trí hơn người. Vì thế, đôi khi người tài như kẻ ngốc. Thánh nhân cùng với thằng ngu lẫn lộn, mới thoát khỏi tai ương....

Cuối cùng là châm ngôn thơ có yếu tố bất ngờ. Trong khi ta không hy vọng, không đặt vấn đề thì may mắn không mời mà tới. Trong đối xử à ơi, dãi đãi với người cho qua chuyện lại gặp được người tâm giao. Thế mới biết cái "đôi khi" ấy là cái ta đã gieo với tấm lòng chân thật nhất. Ví như ta ra tay cứu người mà không hề có lòng mong cầu đáp trả.

Ngày nay quả ấy cũng đến như vậy, không cầu mà được, nó là vô không. Nói theo thuật ngữ Phật giáo là "bố thí ba la mật", nghĩa là làm phước mà không hề khoe khoang, không hề mong cầu sự đáp trả. Đó mới là tình thương, xuất phát từ lòng từ bi chân thật của đạo pháp, cầu cho chúng sinh muôn loài....

[xigun 27.10.24]

NGUYỄN THÁNH NGÃ

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bàn tròn kỳ 34: Hư cấu nghệ thuật trong phim “Mưa đỏ”
Một tác phẩm nghệ thuật thành công không nằm ở việc tái hiện chính xác từng chi tiết, mà ở chỗ khơi dậy tình yêu nước và lòng biết ơn cha anh, để lịch sử tiếp tục sống động trong tâm thức nhiều thế hệ.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 33: Khi “cái kết nhân văn” đi nhanh hơn tâm lý nhân vật
Truyện muốn nhấn mạnh tình máu mủ nhưng lại quên rằng tình phụ tử cũng cần thời gian và sự bồi đắp. Khi sự hòa giải diễn ra quá nhanh, cái nhân văn mà tác giả mong muốn dễ trở thành “nhân văn nóng vội”, chưa kịp đi qua những ngập ngừng, day dứt – vốn là hơi thở của đời thường.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 32: Nguyễn Duy và tiếng chuông gọi tên mười loại phê bình
Bài văn tế đặc biệt của nhà thơ Nguyễn Duy – một lời cảnh tỉnh, một tiếng chuông thức tỉnh từ một thi sĩ từng trải
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 31: Trăm Ngàn – từ cẩu thả chữ nghĩa đến vụng về truyền thông
Lần này, chúng ta hãy nghe hai cây bút vốn được xem là “những kẻ lắm chuyện” – TS Hà Thanh Vân và nhà văn Đặng Chương Ngạn nói gì? Một người đào sâu từ góc độ truyền thông – giữa báo chí chính thống và mạng xã hội, một người lại lật tung những chi tiết cẩu thả và phi lý trong chính văn bản truyện.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 30: Khi ý tưởng bị đánh tráo
Bàn tròn Văn học kỳ 30 xin mời bạn đọc cùng đối thoại về câu chuyện này – không phải để truy cứu cá nhân, mà để suy nghĩ sâu xa hơn: văn chương sẽ đi về đâu, nếu lòng tin của người viết trẻ bị phản bội và lòng tin của công chúng bị bỏ rơi?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 29: Phản biện ẩn danh - Dũng khí hay sự né tránh?
Trong Bàn tròn kỳ này, câu chuyện nói về hiện tượng phản biện văn chương dưới những cái tên xa lạ, thậm chí là ẩn danh.
Xem thêm
Thi pháp của thơ ngắn – Trường hợp Mai Quỳnh Nam
Trong tất cả các thể loại văn học, thơ ca là nơi ưu tiên hàng đầu cho các hình thức ngắn gọn. Điều này không chỉ thể hiện ở độ dài khiêm tốn của các tập thơ mà còn nằm ở đặc trưng nội tại của thơ, vốn hướng đến sự cô đọng hơn so với các thể loại khác (như tiểu thuyết).
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 28: Minh bạch – từ chuyện nhỏ đến vấn đề lớn
Bàn tròn Văn học kỳ 28 không nhằm khơi gợi thị phi, càng không phải góp gậy góp đá “đánh hội đồng” một tổ chức nghề nghiệp mà chính “thư ký bàn tròn” này được vinh dự là hội viên.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 27: Công bằng trong xét giải - Từ quy chế đến thực tiễn
Giải thưởng văn học hằng năm của Hội Nhà văn Việt Nam đang đối diện một nghịch lý: quy chế một đằng, thực tế một nẻo.
Xem thêm
“Lời ru bão giông” - Hành trình từ chiến trường đến nhân sinh
Lời ru bão giông của Trần Hóa không chỉ là một tập thơ, mà là bản hòa tấu của ký ức, trải nghiệm và những suy ngẫm về đời sống.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 26: Khi công bằng bị bỏ quên, im lặng trở thành câu trả lời
Bàn tròn Văn học kỳ này xin giới thiệu nội dung tóm lược của hai bức thư ngỏ – coi đó như một lời chất vấn trực diện, một thử thách đối với tính minh bạch và liêm chính của một cuộc thi văn chương quốc gia.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 25: Minh bạch là điều kiện sống còn của uy tín văn chương
Bàn tròn kỳ 25 chọn hai bài viết mới nhất của nhà văn Đặng Chương Ngạn về “thầy Uông” – thành viên Hội đồng Sơ khảo – như chất liệu để trao đổi thẳng thắn.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 24: Trăm Ngàn câu hỏi, một chữ Minh bạch
Xin mời bạn đọc cùng ngồi lại, để lắng nghe, để bàn luận, và biết đâu, để cùng trả lời câu hỏi day dứt: Liệu văn chương Việt có thể đứng thẳng bằng phẩm giá của nó, hay sẽ mãi lẫn lộn trong những “trăm ngàn” trò chơi lợi ích?
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 23: Giải thưởng, danh hiệu và chuẩn mực văn chương hôm nay
Nếu ở các kỳ trước, chúng ta chủ yếu xoay quanh truyện ngắn Trăm Ngàn, thì lần này, hai ý kiến góp mặt mở rộng vấn đề sang một góc nhìn gai góc hơn: chuyện “lợi ích nhóm” trong đời sống văn học – nghệ thuật.
Xem thêm
Những câu thơ thức “canh chừng lãng quên”
Với cảm hứng từ hai tứ thơ độc đáo – Cõng bạn đi chơi của Vương Cường và Dìu mẹ đi thăm mộ mình của Hồ Minh Tâm – bài viết của Bùi Sỹ Hoa (đăng trên Tạp chí Sông Lam, số 7/2025) đưa người đọc bước vào thế giới thơ về đề tài thương binh – liệt sĩ bằng một góc nhìn mới mẻ, giàu sức ám ảnh.
Xem thêm
Thơ Nguyễn Đức Hạnh, nỗi niềm thành mây trắng
Cánh buồm thao thức trân trọng giới thiệu bài viết của TS, nhà thơ, nhà phê bình Lê Thành Nghị - một bài viết công phu, giúp người đọc soi chiếu tập thơ Khát cháy từ nhiều chiều, để người đọc khám phá một “hiện thực khác” giàu thi vị.
Xem thêm
Bàn tròn kỳ 22: “Một truyện ngắn dở như thế thì cãi nhau làm cái gì?”
Với góc nhìn của một người giàu trải nghiệm nghệ thuật, đạo diễn Lê Hoàng đã viết một status “thẳng ruột ngựa” về Trăm Ngàn: không quanh co, không xoa dịu, không hề sợ đụng chạm.
Xem thêm
Hà Thanh Vân: “Tôi đã định không nói gì thêm…” – Nhưng ai cho tôi yên đâu!
“Tôi đã định không nói gì thêm…” – nhưng rồi, như một tật xấu khó bỏ, TS Hà Thanh Vân lại tiếp tục viết.
Xem thêm