- Ngôn ngữ-Lý luận - Phê bình
- Một phía của đời - Giữa hữu hạn và vô hạn
Một phía của đời - Giữa hữu hạn và vô hạn
Tập thơ Một phía của Mai Quỳnh Nam là một hành trình đi qua những lát cắt sắc bén của đời sống, tình yêu, thân phận và những suy tư triết lý. Thơ ông mang đậm phong cách tối giản, nhiều bài chỉ vỏn vẹn vài câu nhưng giàu sức gợi. Ở đó, câu chữ như những lưỡi dao sắc bén, cắt vào hiện thực để lộ ra bản chất sâu kín của đời sống.
Nhà thơ Mai Quỳnh Nam
Tình yêu trong thơ Mai Quỳnh Nam không ủy mị, mà là những đối thoại mang màu sắc triết học: "Anh là hữu hạn thực tế / em là vô hạn có thể", hay "Anh nói về niềm tin, em nói về hoài nghi / hai phía nối dài trên định mệnh ta đi". Đó không chỉ là chuyện yêu đương, mà là cách con người đi tìm điểm chung giữa hai thái cực.
Thơ ông cũng phản ánh những góc khuất của đời sống với sự giễu nhại đầy chua cay: "Không phải tình ái / cô ấy là thặng dư được phân chia lại", hay "Tiệc rượu dành tặng anh / biến anh thành tiệc rượu". Thế giới hiện lên không hoàn mỹ, đầy nghịch lý, nơi con người luôn ở thế chênh vênh giữa lựa chọn và định mệnh.
Ở một góc khác, những bài thơ về thiên nhiên và ký ức dường như lại mềm mại, trữ tình hơn: "Bao nhiêu nước dưới chân cầu vẫn chảy / bao nhiêu mây quấn quýt rủ nhau về", hay "Trời vắng lặng màu mây năm ngoái / như đã xa, như còn nán lại".
Tập thơ Một phía có thể không dễ đọc, nhưng một khi đã đọc, người ta khó có thể dừng lại. Nó giống như một chuỗi những mảnh gương vỡ, mỗi bài thơ là một mảnh phản chiếu một góc hiện thực. Những ai tìm kiếm sự chân phương, dễ hiểu có thể sẽ không hợp với Một phía, nhưng người thích những câu thơ kích thích tư duy, chạm vào những góc khuất sâu kín, chắc chắn sẽ tìm thấy sự đồng điệu.
Chùm thơ được chọn giới thiệu sau đây là những suy tư về tình yêu, số phận, hiện thực và những nghịch lý của cuộc sống. Những câu chữ không đơn thuần là câu chuyện cá nhân mà là lát cắt của đời sống, nơi con người bị đẩy vào những tình huống đầy nghịch lý, nơi tình yêu không chỉ là hạnh phúc mà còn là giằng xé, nơi mọi thứ đều có thể trở thành một trò chơi của số phận. Đọc chùm thơ này, ta như nhìn vào những mảnh gương phản chiếu nhiều góc cạnh khác nhau của đời sống – gai góc, trầm tư nhưng cũng đầy chất thơ. Cánh buồm thao thức xin mời quý vị và các bạn cùng đọc và cảm nhận.
1.
Anh nói về niềm tin, em nói về hoài nghi
hai phía nối dài trên định mệnh ta đi. (tr.8)
2.
Bị ám ảnh bởi các cuộc tình vĩ đại
em vừa yêu
vừa sợ hãi. (tr.11)
3.
Anh không chơi đuổi hình, bắt bóng
sao cái bóng của em
quấn vào anh
như sợi dây thòng lọng. (tr.16)
4.
Hoa tím bên đường, tím chẳng thuộc về anh
hoa tím cháy, cầm lòng, biết vậy
có một thuở nồng nàn tím ấy
tím để rồi biết vậy, rồi đi. (tr.27)
5.
Bao nhiêu nước dưới chân cầu vẫn chảy
bao nhiêu mây quấn quýt rủ nhau về
bao nhiêu nắng bàng hoàng ngây dại
bao nhiêu đêm khắc khoải mảnh trăng thề. (tr.29)
6.
Không phải anh được chọn, mà anh bị chọn
họ không phải là bạn anh, họ là đồng bọn. (tr.47)
7.
Tiệc rượu dành tặng anh
biến anh thành tiệc rượu. (tr.49)
8.
Ngoại trừ cái chết, tất cả đều không rõ rệt. (tr.91)
9.
Anh tìm thơ tận đẩu, tận đâu
chỗ thấy tình, chỗ thấy ý, chỗ không thấy gì
nên tắc tị.
tình cờ anh gặp sâu đo
con vật lấy thân mình, trải dài tấm thân mình
đo quãng đường, đo thời gian, đo nhịp sống
chuyển động trườn lên, trườn lên chuyển động
trong im lặng. (tr.39)
10.
Vệt chớp
luồng ánh sáng
đường thơ tối giản. (tr.82)