- Thơ Nguyên Hùng
- Gã thần kinh | Chùm thơ Nguyên Hùng
Gã thần kinh | Chùm thơ Nguyên Hùng
Rút từ tập DẤU CHÂN LỤC BÁT
GÃ “THẦN KINH”
Bạn tôi bút hiệu Phương Hà
Chưa quen chưa gặp, ngỡ bà nào xinh
Hóa ra một gã… "thần kinh"
Đem chim thả giữa pháp đình kêu oan(*)
(*) Nhà thơ Phương Hà, tác giả “Màu cát” với hai bài thơ khá ấn tượng là Pháp đình và Tiếng chim ở pháp đình
BAO GIỜ
Em buồn ngồi hát vu vơ
Bao đêm thức trắng ngồi chờ bóng ai
Bâng khuâng buông tiếng thở dài
Trăng bày tiệc đãi mà người ở đâu?
Xuống Sài Gòn, ra Vũng Tàu
Vết lòng sau bão vì sao chưa lành?
Bao giờ sầu hết giăng mành
Để em tươi lại trăng xanh đại ngàn?
(Nhà thơ Nguyễn Lâm Cúc, tác giả tập thơ “Đãi Trăng” với Hát vu vơ, Đêm, Bâng khuâng, Thở dài, Vết lòng mùa thu, Bão, Giăng mành, Trăng xanh)
CÓ BAO NHIÊU KẺ…
Tay ai thả gió lên trời
Để em thương nhớ một thời đã xa
Để em thương nhớ đồng xưa
Nhớ anh cái thuở còn là người dưng
Em về với biển, nhớ rừng
Núi đồi cũng tím vì chưng nhớ người
Ru em nói nói cười cười
Có bao nhiêu kẻ thốt lời “giá như…”
(Nhà thơ Huỳnh Mai với một số bài thơ Tay ai thả gió lên trời, Nhớ một thời đã xa, Thương nhớ đồng xưa, Nhớ anh, Nói với người dưng, Khi em về với biển, Nhớ thương tím cả núi đồi, Ru em…)
GIỌT ĐAU
Mải mê tìm nhặt hương trầm
Dáng em bảng lảng bông hồng ngủ quên(1)
Giọt buồn gom giấu vào tim
Giọt đau giằng xé lắng chìm vào thơ(2).
(1) Nhặt mùi hương trầm đâu đây, Bông hồng ngủ quên là tên hai tập thơ của nhà thơ Võ Kim Ngân;
(2) “Em đẽo giọt buồn trong tim”,“Ép mình rong rêu”, “Giằng xé”: chữ dùng trong thơ VKN.
NGỠ RẰNG
Nhắn Nico Thanh Trà
Ngỡ rằng em đã lên chùa
Trái tim giờ đã qua mùa lá bay
Thế mà mọi thứ còn say
Màu sen, ao súng, thằng chài, thiên di...(*)
Gặp cầu khấp khểnh vẫn đi
Gặp rừng u tịch vẫn truy tìm người
Em về, miệng nở nụ cười
Hẳn em đã có đất trời trong tay?
(*) Một số tranh xé dán của Lâm Chiêu Đồng: Màu sen, Thằng Chài và ao súng tím, Mùa Thiên di sau cùng.
(Rút từ tập "Dấu chân lục bát", Nxb Hội Nhà văn, 2014).
Bình luận