TIN TỨC
icon bar

Sài Gòn vừa đi qua cơn bão đang từng bước hồi sinh

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2021-10-09 08:21:06
mail facebook google pos stwis
3548 lượt xem

Khu phố nơi tôi ở có gần 100 ca nhiễm bệnh dịch covid. Dãy nhà đối diện 70 ca, cùng dãy cũng đến mươi nhà có F0, có những ca bệnh nặng sau điều trị 15- 21 ngày đã bình phục. Không ít người dương tính với covid ở nhà và tự chữa khỏi. Số người cách ly tại nhà, khi thấy có triệu chứng mới đi bệnh viện rồi sau 1-2 tuần cũng lần lượt trở về. Tất cả người bệnh thoát lưỡi hái của tử thần từ cõi chết trở về với tâm thế yêu đời, yêu cuộc sống hơn!

Sài Gòn có thể nói là đã đi qua đỉnh dịch, tuy vậy cũng không chủ quan bởi dịch bệnh chưa hoàn toàn chấm dứt nên vẫn phải tuân thủ 5K và chờ chích đủ 2 liều vaccine. Trong khu phố, nhiều người vẫn đang chống chọi với dịch bệnh mong vượt qua để trở lại cuộc sống bình yên! Có điều may mắn ở khu phố tôi chưa có ca nào tử vong. Số ít bệnh nhân cao tuổi trở nặng dù chưa chích vaccine nhưng may mắn thoát khỏi. Số còn lại bệnh không trở nặng có lẽ nhờ đã phủ vaccine dù chỉ mới 1 hoặc 2 mũi.

Cứ mỗi lần xe cấp cứu đến địa bàn của xóm thì mọi người sợ hãi dán mắt vào khung cửa kính nhìn theo đầy lo lắng và lòng thầm mong họ không sao và sớm bình phục! Mỗi ngày trên zalo group chung của tổ dân phố báo ai đó lành bệnh trở về là lòng vui mừng phấn chẩn hẳn lên, mừng cho họ và cả cho mình vì mình cũng như được tiếp thêm nghị lực để cố gắng vượt qua đại dịch.

Vẫn biết rằng giai đoạn đã và đang trải qua cuộc sống còn nhiều khó khăn, phải săn lùng mua thực phẩm nhiêu khê khan hiếm và đắt đỏ bởi chợ truyền thống gần nhà chưa mở lại, mua hàng online cái được cái không, rau quả thực phẩm không được tươi như hứa hẹn. Vào siêu thị thì cũng ái ngại… nhưng dù sao cũng là may mắn bởi còn sống là hạnh phúc rồi! Mọi việc rồi cũng qua. “Sau cơm mưa trời lại sáng”.

Đêm 30/9/2021, đêm cuối của các đợt giãn cách. Tính từ 31/5 đến nay đã tròn 4 tháng. Cảm giác đêm nay hồi hộp mừng như giao thừa vì ngày mai sẽ khác. Ngày mai các chốt, rào chắn sẽ được gỡ bỏ. Đường phố trả lại thông thoáng, mọi người đã tiêm vaccine hoặc fo khỏi bệnh được ra đường đi làm, được trở lại công ty, chợ búa, hàng quán sẽ mở lại phục vụ nhu cầu tiêu dùng chính đáng của con người. Như vậy cuộc sống đã trở lại và dần bình thường hóa.

Sáng 1/10/2021, tôi ra đường nhìn quang cảnh đâu cũng thấy đẹp. Trên vòm cây ven đường, những lộc non mới nhú cũng khiến lòng xao xuyến. Ngắm một chiếc lá rơi trong gió cũng thấy đáng yêu mà bình thường đôi khi vô tình không có cảm giác ấy. Vì cuộc sống thường nhật mưu sinh trong cái hối hả chung của phố phường tấp nập, ai cũng bị cuốn theo dòng chảy đó. Cảm giác hôm nay lâng lâng khó tả bởi giờ mới có dịp ngắm vài con phố của Sài Thành mà cảm nhận thật đẹp! Dường như đẹp hơn mọi khi. Nó vừa được trở mình thức dậy sau 4 tháng gần như đóng băng. Tôi là dân nhập cư chưa lâu nhưng di chuyển trên các con đường, góc phố này không phải lần đầu nhưng cảm giác hôm nay thật tươi mới và nao lòng đến lạ.

Có lẽ bình thường trên những nẻo đường ấy, con phố ấy, giờ tan sở, tan trường hay đi đâu đó, ai cũng hòa vào dòng người tấp nập với nhịp sống xô bồ của phố phường. Họ cũng đều chú tâm lưu thông xe cộ, kết thúc hành trình mỗi ngày để sớm về quây quần bên mâm cơm gia đình hay tụ tập cùng bạn bè trong những quán xá quen thuộc ở một góc phố nào đó. Nên chúng ta không mấy quan tâm đến những nét đáng yêu của nó. Quả thật không ít người đã vô tình lướt qua vẻ đẹp của Thành phố bởi nhịp sống hối hả cho kịp giờ đi học, đi làm. Món nợ áo cơm buộc chúng ta có nhiều điều phải lưu tâm hơn. Những con đường hàng ngày thật bình thường nhưng sau 4 tháng giãn cách trở lại mới thấy bồi hồi thương quý làm sao! Nhìn một chú chim sẻ bay vù lên trong ánh nắng ban mai hay một chú bồ câu đứng gù bên cửa sổ cũng thấy thật đẹp, thật đáng yêu biết nhường nào!

Sáng nay dòng người lưu thông chưa nhiều như thường lệ, nhưng cũng không là ít. Có lẽ họ nôn nao trở lại công ty, quán xá…để bắt đầu lại cuộc sống mưu sinh.

Chúng tôi đi qua một vài con đường huyết mạch và nổi tiếng của Sài Gòn như đường Nguyễn Du, Đường Đồng Khởi, đường Trần Hưng Đạo, Lê Lợi,... đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh hai bên. Dừng lại những công trình kiến trúc độc đáo đi qua thời gian mấy trăm năm đã làm nên biểu tượng của Sài Gòn ở trung tâm quận 1. Nhà thờ Đức Bà, đang được trùng tu, tuy vậy cũng có thể tìm những góc đẹp để lưu lại những khoảnh khắc ở nơi đây. Chợ Bến Thành, các ki ốt vẫn còn đóng cửa nhưng tới đây cũng gợi cho ta bồi hồi nhớ lại không khí buôn bán tấp nập với các mặt hàng thời trang quần áo, vải vóc và hàng thủ công mỹ nghệ đặc biệt là khu ẩm thực hội tụ đủ món ăn ba miền nhưng phong phú hơn cả là món ăn của Nam bộ.

Phố Tây các con đường Phạm Ngũ Lão, Đề Thám và phố đi bộ Bùi Viện, quận 1 các quán ăn, quán ba ở phố Tây hiện giờ đang đóng cửa, một vài hàng chuyển đổi bán hàng tạp hóa hoặc trái cây, rau củ quả trong mùa dịch.

Đi qua một vài con phố cũng gợi nhớ không khí những phòng trà và những bữa tiệc đêm. Đó là vẻ đẹp về đêm của Sài Thành.

SG vừa mới đi qua đỉnh dịch tang thương. Đang từng bước hồi sinh trở lại, có lẽ cần rất nhiều thời gian! Nhưng chúng ta hãy tin là SG sẽ lại khởi sắc!

Mong Sài Gòn sẽ sớm trở lại vẻ phồn thịnh như ngày nào!

 

SÀI GÒN CHÀO THÁNG MƯỜI

 

Tháng Mười đến khi ta vừa tỉnh giấc

Sau bốn tháng vật vờ đắng đót giữa lằn ranh

Trận dịch quét qua…sự sống mong manh

Chết và sống giữa hai bờ sinh tử

 

Ngày mỗi ngày tin số ca ngất ngưởng

Có những người đi nhưng không thấy trở về

Sau những ngày gia đình mòn mỏi đợi lê thê

Họ trở về trong hình hài tro cốt

 

Bao con trẻ mất người thân thảng thốt

Song thân mất rồi con thấm nỗi mồ côi

Những phận nghèo lam lũ chốn nổi trôi

Không trụ nổi xóm trọ nghèo bởi đồng tiền đã cạn

 

Thực phẩm càng nhiêu khê… khan hiếm

Mong trở về nơi xứ sở quê hương

Sài Gòn quặn lòng san sẻ chút tình thương

Nhưng không phỉ bởi Sài Gòn đang ốm

 

May mắn thay! Tháng 10 vui chợt đến

Đỉnh dịch qua rồi, bổi hổi giọt buồn… vui!

Lau ngấn lệ ngậm ngùi Sài Gòn sẽ hồi sinh

Bởi tháng mười khởi sắc... và "mùa xuân" đang tới!

 

Sài Gòn ngày 3/10/2021

Hoàng Thị Bích Hà.

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Chiếc nóp quê hương
Tùy bút của NGUYỄN THANH, Nguyên Tổng thư ký Hội Văn nghệ Giải phóng TP Cần Thơ, thuộc Liên hiệp Các Hội VHNT TP Cần Thơ.
Xem thêm
Thư pháp của thầy giáo Lê Nhân
Thầy giáo Lê Nhân dạy toán đã nhiều năm. Đã xác lập được uy tín của mình trong sự nghiệp giáo dục, ít nhất ở địa phương. Con người đó về việc rèn nghề, khỏi cần bàn tới: chỉn chu, thấu đáo và chuyên sâu.
Xem thêm
Tử tế – Truyện ngắn của Đặng Đình Cung
Khi anh tỉnh dậy thì trời đã sáng hẳn. Anh gọi nàng nhưng không có ai trả lời. Anh gọi điện xuống lễ tân khách sạn thì được biết nàng đã đi từ tờ mờ sáng và tiền phòng nàng cũng đã thanh toán.
Xem thêm
Đừng quay lưng với những dòng sông
Bài đăng VietNamNet (Cuộc thi Chuyện của những dòng sông)
Xem thêm
Tiếng nói nhà văn: Chợ nổi đang có nguy cơ… chìm
Bài đăng Tuần báo Văn nghệ số ra ngày 01/6/2024
Xem thêm
Yêu nhau ở đất lửa - Truyện ngắn Nguyễn Xuân Vượng
Một câu chuyện xúc động về tình yêu thời chiến
Xem thêm
Nhớ bác sĩ khả kính
Nhân Ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/2
Xem thêm
Sống mãi với hồn xuân
Tạp bút của Nguyễn Thanh
Xem thêm
Bềnh bồng chợ nổi thị trấn Cầm Thi
Miền đất mới phương Nam khu biệt ở vùng Tây Nam bộ với sông ngòi giăng mắc chằng chịt như một mảng lưới kênh rạch sông nước ngút ngàn.
Xem thêm
Con đường của Hạ - Truyện ngắn giải nhất của Phương Trà
Tại cuộc thi “Sáng tác văn học về công nhân, công đoàn”, nhà văn Phương Trà đã đoạt giải Nhất thể loại truyện ngắn với tác phẩm “Con đường của Hạ”
Xem thêm
Đất nước mùa xuân || Tùy bút của Nguyễn Thanh
Hằng năm, không phải đợi đến hoa đào hoa mai đua nhau khoe sắc hay đàn chim én lũ lượt ríu rít bay về trong làn gió đông se lạnh, Nàng Xuân rực rỡ vẫn hiện diện bốn mùa trong trời đất như một biểu tượng cho tuổi thanh xuân sung mãn
Xem thêm
Mùa nước nổi quê tôi | Ký của Nguyễn Thanh
Đồng quê biển nước mênh mang/ Hoa điên điển nở, mười phương mai vàng.
Xem thêm
Ám ảnh | Ký của LS Nguyễn Minh Tâm
Trích từ tập ký PHẬN NGƯỜI của Ls Nguyễn Minh Tâm
Xem thêm
Nhà không có đàn ông
Truyện ngắn của Đào Phương Lan
Xem thêm