- Truyện ký - Tản văn
- Vũng Tàu trong ký ức và khúc thơ ở lại
Vũng Tàu trong ký ức và khúc thơ ở lại
Tôi trở lại Vũng Tàu trong một buổi sáng nắng biển vẫn còn vương vấn hương vị mặn mòi của ký ức. Thành phố này với tôi không đơn thuần là một điểm đến, mà là một khúc ruột trong tâm hồn, nơi biển hát lời thương, nơi cát giữ lại dấu chân những người nghệ sĩ, và nơi ký ức trở thành một bản nhạc man mác buồn...
Dự Trại Sáng tác Văn học nghệ thuật 2025, giữa những gương mặt bạn bè mới, lòng tôi càng nghe rõ hơn tiếng gọi của một thời đã xa. Tôi nhớ những câu thơ mình đã viết: “Rậm rịch bao phen đều lỡ hẹn / Nhưng lần này sẽ đến, Vũng Tàu ơi!” - như một lời hứa với chính mình, với biển, và với những người bạn còn ở lại hay đã lặng lẽ đi xa...
Đêm Vũng Tàu vẫn thế - mặn mòi hương biển, ngọt ngào tiếng sóng. Tôi nằm nghe “Một khúc thương” vọng về từ đại dương, như lời thì thầm của cố nhà thơ Nguyễn Đức Đát, của những vần thơ chưa bao giờ thôi day dứt. Rồi sáng mai, tôi ngắm “Giọt sương mai” long lanh trên lá, như ngắm lại những kỷ niệm mong manh mà bền chặt...
“Mưa đầu mùa” tắm mát cả Bãi Sau, cũng như tắm mát những tâm hồn khát thơ, khát nhạc. Tôi cùng em “Đi và nhặt” những mảnh ký ức rơi rớt trên cát, dưới rặng phi lao xào xạc. Ở đó, có “Phía ấy - quê nhà” thân thương, có “Khúc sông quê” da diết, có cả “Mưa phùn” phương Bắc vương trên tóc...
Tôi hái tặng em chùm “Hoa cúc dại” - loài hoa giản dị mà kiên cường, như tình yêu và nỗi đau người nghệ sĩ mang trong lòng. Để làm dịu đi “Nỗi đau của lá”, để xoa dịu những trăn trở không lời. Rồi bỗng chốc, “Sóng thần” cuốn phăng đi tất cả - chỉ còn lại tình yêu “Còn mãi trong ta”, như lời nhắn gửi của những trái tim không bao giờ ngừng yêu thương...
Vũng Tàu hôm nay vẫn thế, nhưng lòng tôi không thể không chạnh lòng. “Vũng Tàu với tôi không xa lạ / Có năm nào chẳng vài bận ghé qua?” - thế mà giờ đây, mỗi lần trở lại, lòng lại thấy “rất lạ”. Lạ vì thiếu vắng những tiếng cười quen, những bàn tay siết chặt, những câu thơ trao nhau trong đêm biển...
“Nếu một ngày không gặp nhau trên mạng / Bữa cơm buồn / Giấc ngủ thiếu chiêm bao” - tôi viết vậy, như tiếng lòng của kẻ đã coi bạn bè như hơi thở, như nhịp đập không thể thiếu. Dù chỉ mới quen qua “chiếc màn hình vô cảm”, nhưng tình đã “thân thương gần gũi tự lúc nào”...
Rồi những phút giây bên nhau cũng qua đi. “Một thoáng bên em… biển Vũng Tàu / Bất ngờ thơ nhạc phải lòng nhau” - đó là duyên, là nợ, là những điều không thể lý giải. “Nốt si ngỡ viết nhiều năm trước / Vần hẹn những chờ mấy chuyến sau” - để rồi khi chia tay, lòng vẫn vấn vương một câu hỏi: “Có phải nợ mang từ kiếp trước / Hay là duyên hẹn đến đời sau?”
Và trong giây phút tiễn đưa, tôi chỉ muốn “Ước chi câm hết tiếng còi tàu!” - để khoảnh khắc ấy dài thêm, để cái siết tay không phải buông, để tình bạn - tình thơ - tình người còn mãi vương vấn...
Giờ đây, giữa không khí háo hức của các văn nghệ sị tham dự Trại Sáng tác, tôi vẫn thầm nhớ về những người đã khuất - Lưu Trọng Phú, Nguyễn Đức Đát, Nguyễn Trọng Tạo... Họ đã hóa thân vào biển, vào thơ, vào từng làn gió mặn mòi của Vũng Tàu. Họ để lại một khoảng trống không dễ lấp đầy...
Vũng Tàu vẫn đây - biển vẫn hát, phi lao vẫn reo, và những hồn thơ vẫn thiết tha với nghệ thuật. Tôi cùng các văn nghệ sĩ hôm nay tiếp bước, viết tiếp khúc ca về tình yêu, về cuộc đời, về những điều còn mãi...
“Cầu Trời cho phước thôi xa cách / Xin Chúa ban lành mãi có nhau” - đó không chỉ là lời cầu nguyện cho riêng tôi, mà cho tất cả những ai đã và sẽ yêu Vũng Tàu, yêu biển quê hương, yêu thơ, yêu những giá trị vĩnh cửu của tình người...
Vũng Tàu, 08 tháng 9/2025
N.H.
----------------
Chùm thơ Nguyên Hùng:
NHỚ VŨNG TÀU
Rậm rịch bao phen đều lỡ hẹn
Nhưng lần này sẽ đến, Vũng Tàu ơi!
Đêm nằm nghe “một khúc thương” ngọt ngào từ phía biển
Sáng mơ màng ngồi ngắm “giọt sương mai”.
“Mưa đầu mùa” tắm mát cả Bãi Sau
Ta sẽ cùng em tung tăng “đi và nhặt”
“Phía ấy - quê nhà”, cũng có rặng phi lao
Có “khúc sông quê”, có “mưa phùn” phương bắc.
Ta sẽ hái tặng em chùm “hoa cúc dại”
Làm dịu nơi em “nỗi đau của lá” của hoa
Rồi “sóng thần” sẽ cuốn ta đi mãi
Cùng tình yêu “còn mãi trong ta”.
01-5-2007
N.H.
Các cụm từ trong ngoặc kép là tên các tập thơ và tác phẩm thơ tiêu biểu của các bạn Vũng Tàu:
- Mưa đầu mùa, Còn mãi trong ta, Giọt sương mai, Một khúc thương - Nguyễn Đức Đát
- Đi và nhặt - Tùng Bách
- Cám ơn mưa phùn, Khúc hát sông quê - Lê Huy Mậu
- Phía ấy quê nhà - Đào Xuân Mai
- Hoa cúc dại - Đặng Xuân Mộc
- Nỗi đau của lá, Sóng thần - Vũ Thanh Hoa
NẾU MỘT NGÀY…
Vũng Tàu với tôi không xa lạ
(Có năm nào chẳng vài bận ghé qua?)
Vũng Tàu hôm nay chừng rất lạ
Có đám bạn già bịn rịn lúc chia xa
Mới quen nhau qua chiếc màn hình vô cảm
Mà thân thương gần gũi tự lúc nào
Nếu một ngày không gặp nhau trên mạng
Bữa cơm buồn
Giấc ngủ thiếu chiêm bao.
06-5-2007
N.H.
NẮNG VŨNG TÀU
Một thoáng bên em… biển Vũng Tàu
Bất ngờ thơ nhạc phải lòng nhau
Nốt si ngỡ viết nhiều năm trước
Vần hẹn những chờ mấy chuyến sau
Ly điệu cuộn trào trong khát bỏng
Lời ca ảo diệu giữa đằm sâu
Khổ ai ngược phố còn say nắng
Để mãi xôn xao sóng bạc đầu.
08/10/14-18/5/21
N.H.
PHÚT CHIA TAY
Chia tay nhớ lắm phút giây đầu
Vừa gặp ân tình đã đậm sâu
Có phải nợ mang từ kiếp trước
Hay là duyên hẹn đến đời sau?
Cầu Trời cho phước thôi xa cách
Xin Chúa ban lành mãi có nhau
Kẻ ở người đi chân bịn rịn
Ước chi câm hết tiếng còi tàu!
10/2014
Nguyên Hùng