- Thơ Nguyên Hùng
- Tết buồn - Thơ cho bạn bè tôi
Tết buồn - Thơ cho bạn bè tôi
CHO NHỮNG TẾT BUỒN
Tết về, nhà nhà vui sum họp
Chạnh thương người chịu cảnh chia xa
Bao tháng ngày chắt chiu gom góp
Hạnh phúc vun vào lại chuồi ra.
Tết về, người người mừng hội ngộ
Em đi đâu tránh mặt bạn bè
Phút giao thừa sâm banh thay pháo nổ
Nơi ấy âm thầm em có nghe?
Tết về, ta mỗi người một chốn
Hóa hoang vu nơi vốn thiên đường
Thảng thốt ngóng nhau giữa bao bận rộn
Một tuần xa, ngỡ mấy năm trường.
Tết về, hoa xuân khoe muôn sắc
Ánh mắt ai phảng phất u hoài
Cười lên em! Chẳng hoa nào sánh được
Gương mặt ngời rạng rỡ nắng mai.
29 tết Canh Dần, 2010.
Nguyên Hùng
(Rút từ tập BAY VỀ PHÍA BÃO, Nxb Hội Nhà văn, 2013).
VĨNH BIỆT NGUYỄN PHONG THẮNG
30 test còn âm tính
Mồng 2 ông đã vội đi?
Nghe tin, bạn bè chết lặng
Nhắn nhau hỏi có chuyện gì?
Thương Thắng thành tâm trực tính
Mà luôn chừng mực, khiêm nhường
Thương Thắng về hưu mắt kém
Ham vui nhưng ngại ra đường…
Bao năm làm nghề nhân sự
Quy trình không thể qua loa
Lần này chặng đường hóa cỏ
Thắng ơi, nỡ vội thế à?
3/2/2022, 3 Tết Nhâm Dần.
Nguyên Hùng.
P/s: Sáng nay M3 Tết, vừa nhận hung tin, ông bạn Nguyễn Phong Thắng cùng tổ 2 lớp 15C1 ĐHTL (khóa 1973-1978) đột ngột qua đời chiều mùng 2 Tết tại Hà Nội vì nhiễm covid-19. Điều đáng buồn hơn là, ông bạn vừa được xét nghiệm hôm 30 Tết với kết quả âm tính (!).
Nguyễn Phong Thắng là con trai út của cụ Nguyễn Đình Thâu, Quyền Hiệu trưởng ĐHTL 1970-1973 và là em trai nhà văn Phong Thu (1934-2020), một cây bút chuyên viết cho thiếu nhi. Trước khi nghỉ hưu, Thắng là trưởng phòng Tổ chức cán bộ của một công ty tư vấn lớn của Bộ NN-PTNT ở Hà Nội.
Tấm ảnh trên đây được chụp thời gian chúng tôi đi thực tập tốt nghiệp ở Phan Rang (1978), trong ảnh Nguyễn Phong Thắng đứng bìa phải.
Bình luận