- Thơ bạn thơ
- Bất ngờ thơ Võ Thị Như Mai
Bất ngờ thơ Võ Thị Như Mai
Nhà thơ - dịch giả Võ Thị Như Mai, sinh năm 1976, Thạc sĩ chuyên ngành Văn học tại Úc. Từ 2004 đến nay, làm giáo viên tiểu học tại bang Tây Úc (Western Australia). Đã xuất bản một số sách tiếng Việt: "Tản mạn"- 2010, “Bên kia tít tắp đại dương”- 2011, “Vườn cổ tích”- 2015, thơ “Để cho ngày ngắn”- 2022); chuyển ngữ tiếng Anh 3 tập “Thơ tứ tuyệt Covid-19” của Võ Quê, tập thơ “Thế giới của những giấc mơ” của nhà thơ Nguyễn Thanh Kim, tập thơ “Nhẫn trăng” của nhà thơ Trần Quang Đạo.
KHOẢNH KHẮC
Bức tranh ký ức phủ bụi thời gian
Không còn nỗi đau, chỉ cô đơn cùng cực
Ngày cuối năm nước mắt gột muộn phiền
Dẫu buồn khổ vạn lần bãi bồi truân chuyên
Tựa vào lồng ngực sông à ơi mái chèo vỗ
Hoài cảm - trái tim thứ hai nấc nhịp cuộc đời
Anh ôm chầm quá khứ thưởng thức làn hương
Mái tóc tình yêu chảy qua từng ngón nhớ
Mây xám bay đi, vai nhẹ hẫng. Môi hường
Cánh đồng mùa đông thông thốc gốc rạ trơ
Dẫm lên cỏ mần trầu má em hồng buốt giá
Chìa khoá thanh xuân anh để lạc nơi nào
Mười hai tháng chênh chao pha lẫn ngọt ngào
Chúng mình được tạo ra từ bức tranh kỷ niệm
Tấm voan choàng run rẩy một đường cong
Quyển sổ tay ghi chặng đường long đong
Khi gấp lại khoảnh khắc nào bừng sáng
Đoá tình thơm nắng mới – 2023.
THÁNG MƯỜI HAI - KẾT THÚC ĐỂ BẮT ĐẦU
Chưa bao giờ hạt mưa trong như thế
Từng con đường khoác chiếc áo thời gian
Đông nghiêng mình chạm tiềm thức ngỡ ngàng
Mùi quế hương viền ngực đêm luyến nhớ
Tháng mười hai chùm hoài niệm dại khờ
Đôi hàng thông bung lên nghìn cửa sổ
Trong thinh lặng vươn cánh nâu đợi chờ
Thảm lá kim ngủ vùi dưới chân nhau
Lời thì thầm ngọt ngào loang phiến gió
Nụ cười hiền ngân ngấn mắt hoàng mai
Đêm không trăng bản đồng dao đây đó
Vẳng khơi xa sóng xô tiếng chụt dài
Điều bắt đầu sẽ kết thúc vẹn nguyên
Anh trở về với muôn ngàn định lý
Quả thông già ghép thành đôi tri kỷ
Nắng cuộn tròn khúc khích một nhành xuân.
Tranh fb Sinh Nguyen
BẤT NGỜ
1.
Một hôm ngọn lửa bất ngờ
Cơn gió khua vào chiều đỏ thẩm
Chiếc lá hè xanh đậm
Chuyển sang màu rất riêng
Một hôm trần gian xếp lại muộn phiền
Ánh sáng len vào đêm đông
Của nhiều năm đã cũ
Vì sao ẩn mình trong hơi thở của mây
Tháng mười hai thêu đường chân mày
Dưới tán cây nơi góc vườn khiêu vũ
Đoản thơ anh nồng nàn tuấn tú
Chảy như một dòng sông.
2.
Ngày bắt đầu bằng dấu vân tay
Tiếng máy khua điệu tango quyến rũ
Anh mở ra thế giới riêng mình
Người đàn bà đẹp xinh
Bước vào trang thơ dệt tơ bằng nắng
Qua ô cửa nội tâm
Nữ thần cắn lọn tóc xoã thì thầm
Anh vo tròn cất nàng vào chiếc hộp
Khoá cẩn thận hàng khuy
3.
Nàng van xin một đoá dã quỳ
Làm bầu bạn khi màn đêm buông xuống
Nhạc du dương khiến anh luống cuống
Thắp sáng trí tưởng tượng bài thơ
Đêm qua trăng sáng đến thẫn thờ
Rơi hàng khuy, nàng tan thành sóng biển
4.
Anh biết làm gì với bài thơ thánh thiện
Và nụ cười nàng ám ảnh giấc mơ
Trần gian luôn có những bất ngờ.
Bình luận