- Thơ Nguyên Hùng
- Chuông gió | Chùm thơ ngắn
Chuông gió | Chùm thơ ngắn
TRÓT
Trót rồi duyên nợ thơ ca
Cũng nên biết, ấy chỉ là cuộc chơi
Thi nhân đích thực mấy người?
Có thơ bay vút lên trời mấy ai?
NÀNG THƠ
Vẫn cứ thế em-nàng-thơ luôn trẻ
Như én xuân biết chao níu nắng chiều
Dẫu trầy xước bởi bao niềm nhân thế
Trái tim người luôn rung động vì yêu.
THI NHÂN
Người là chiếc lá trên cành
Gội mưa tắm nắng mà xanh cho đời
Người như mây lững lờ trôi
Bóng ru phận cỏ xua vơi bụi trần
Người là phù thủy, nghệ nhân
Cao tay giăng mắc những vần bùa mê...
KHI TA LÀM THƠ
Khi ta uống rượu cùng trăng
Ngoài kia người lính gồng căng hết mình
Khi ta ngồi viết thơ tình
Ngoài kia biển cháy, thái bình lâm nguy!
CHUÔNG GIÓ
Mỗi nhà văn một tiếng chuông
Bổng trầm trong đục vui buồn rung lên!
Xin đừng vô cảm lặng im
Kẻo làm gió giận nhấn chìm thuyền văn.
Nguyên Hùng
(Rút từ tập 108 đoản khúc thơ)
Các văn sĩ TPHCM trong một chuyến đi thực tế sáng tác ở Đà Lạt, 6/2019.
Bình luận