- Thơ bạn thơ
- Hẹn ước tháng Mười | thơ Ngọc Vân
Hẹn ước tháng Mười | thơ Ngọc Vân
NGỌC VÂN
Hẹn ước tháng Mười
Bao giờ cho đến tháng Mười
Để em tìm lại một thời em yêu
Đồng ta xuống mạ chiều chiều
Nước liu riu chảy thương yêu bộn bề.
Tháng mười anh nhớ về quê
Để em lại đợi chân đê cuối làng
Tình ơi sao cứ mênh mang
Lòng em như đã rộn ràng yêu thương.
Đã qua biết mấy dặm trường
Mình xa nhưng vẫn nhớ thương trọn đời.
Có đêm khắc khoải chơi vơi
Mơ về anh giữa cuộc đời gian nan.
Trần ai sao lắm cơ hàn
Miếng cơm manh áo nhân gian đã từng
Xưa mình là những người dưng
Giờ đây duyên nợ chung lưng suốt đời.
Dù cho giông gió mưa rơi
Một đời ta vẫn một đời thủy chung
Cho dù cạn nước biển đông
Tình ta vẫn đậm trong lòng chẳng phai.
30-9-2023
Tình mẹ
HƯƠNG xưa lối cũ mặn nồng
THƠM trong giấc ngủ nhớ mong đợi chờ.
VẠN ngày con vẫn hằng mơ
ĐÓA hoa tặng mẹ con chờ, con mong.
HOA nào sánh được tấm lòng
HỒNG như ngọn lửa tình nồng mẹ yêu.
ĐÂU đây tiếng mẹ ru chiều
BẰNG câu lục bát "Truyện Kiều" Nguyễn Du.
TÌNH mẹ như gió mùa thu
MẸ ơi! Con nhớ lời ru thuở nào.
MẶN mà ấm áp làm sao
NỒNG nàn tha thiết nghiêng chao lưng trời.
TRONG cơn gió bụi cuộc đời
CON luôn cố gắng như lời mẹ mong.
HƯƠNG THƠM VẠN ĐOÁ HOA HỒNG
ĐÂU BẰNG TÌNH MẸ MẶN NỒNG TRONG CON.
19 -10-2023.