- Thơ Nguyên Hùng
- Nguyên Hùng – Tiếng cười và nỗi đau với lục bát 2 câu
Nguyên Hùng – Tiếng cười và nỗi đau với lục bát 2 câu
“Lục bát 2 câu” là những lát cắt ngắn gọn, trực diện: lúc châm biếm, khi trữ tình, có khi lại tếu táo đời thường. Chỉ hai nhịp ngắn, nhưng mỗi cặp câu vẫn gắng chứa một nụ cười, một nỗi đau hay một triết lý. Nguyên Hùng đã viết rải rác thành nhiều chùm 10 câu, không dám nói là đã đạt được phần nào trong số tiêu chí đã nêu ở trên chưa, nhưng tự nhủ sẽ cố gắng viết bổ sung thêm một số để đủ in một tập thơ dạng này theo các chủ đề Thói đời & Chuyện quan trường, Chuyện thơ & Cơm áo, Tình yêu & Gia đình, Chiêm nghiệm, Những khoảnh khắc…
Trước mắt, xin tạm gom lại một chỗ và mời bạn bè cùng đọc, cùng sẻ chia cảm nhận.
1.
Mấy ai sống được bằng thơ
Vì thơ chết dở thì vô số người.
Câu thơ vừa thả lên trời
Nhà thơ huếnh hoáng tõm rơi đầm lầy.
Gì cũng giỏi gì cũng hay
Khối ông hóa Thánh từ ngày về... hưu.
Phao tin dựng chuyện câu view
Mua danh bạc tóc, một chiều toi cơm.
Tướng ư? Đừng tưởng mình ngon
Công thần vô lối - mồ chôn anh hào.
Kẻ ưa lớn tiếng búa đao
Gặp gươm thì chạy, thấy dao vội vù.
Một thời dính ngải tự ru
Mộng tan chợt hiểu kẻ mù dắt ta.
Đã quen đục khoét, xa hoa
Nên người tử tế phải ba kiếp chờ!
Cả đời kiếm chữ tìm thơ
Không bằng vài phút ngủ mơ giữa đình.
90 phút đá hết mình
Đôi khi gặp thoáng kiêu binh phản thùng.
TPHCM, 9/2025 - Ảnh: Đậu Thanh Sơn.
2.
Có người chẳng hứa nửa lời
Âm thầm việc nghĩa vẹn mười chữ tin.
Có người hót ngọt hơn chim
Làm thua mèo mửa vẫn lên vù vù.
Có người trông ngỡ lù khù
Mà nhiều băng đảng oán thù nhức xương.
Có người cười nói dễ thương
Giấu đi bao nỗi đoạn trường xót xa.
Cóc chết còn để lại da
Có người nằm xuống chẳng ma nào nhìn.
Có người vừa mất đống tiền
Ôm về đống gạch xây đền quan tham.
Khối ông ngất ngưởng cấp hàm
Vì lem lấm đất xứng làm tội nhân.
Khối ông “vì nước vì dân”
Tay thò vườn trước tay lần sân sau.
Có ông tiến sĩ đầy sao
Đạo văn bịa sử, công lao vẽ vời!
Tranh gì nữa, ông tướng ơi
Lý Thông sao biết nói lời Thạch Sanh?
3.
Về chiều càng thích non tơ
Đêm dài khó ngủ càng mơ nồng nàn.
Vin Xuân mưa móc tuôn tràn
Để Thu chưa tới lá vàng đã rơi.
Bao ngày nhạt bóng lạnh hơi
Một lần gặp mặt rạng ngời bên nhau.
Sướng vui gom nhặt những đâu
Đến giờ tính sổ nghiêng đầu lảng đi.
Người gieo mộng, kẻ trồng si
Niềm tin mùa chín chờ gì chưa phơi?
Mưu tại nhân, thành tại trời
Có khi thành bại vì người ta yêu.
Đừng ham vi vút cánh diều
Đứt dây chẳng biết chúi theo xó nào?
Chớ mừng may mắn trèo cao
Càng cao não nhũn càng mau hóa bùn.
Mưu tính nhiều, tưởng mình khôn
Thuyết nhiều vì tưởng mình hơn người đời.
Hội hè thoải mái thì chơi
Gườm nhau vì cái chỗ ngồi nên chăng?
4.
Một câu – chờ cá dưới hồ
Một câu – nhử kẻ ngu ngơ trên đường.
Một câu dành tặng người thương
Một câu nhắn gửi mười phương ỡm ờ.
Vừa nghe thề thốt rằng chờ
Ngoái sang đã thấy kề bờ vai ai.
Đêm buồn thức đợi ban mai
Thơ thẩn ngày dài lại ước hoàng hôn.
Cả đời ru một tiếng chuông
Dại – khôn đến cửa thiên đường mới hay…
Huếnh lên “sông núi trên vai”
Mấy ai biết tới sông dài núi cao?
Người ưa lớn tiếng búa đao
Gặp gươm bỏ chạy, thấy dao vội chuồn.
Miệng rao “uống nước nhớ nguồn”
Vét vơ công sản tay tuồn túi tham.
Chạy theo học vị học hàm
Đề tài học nhuyễn, học làm dở dang.
Muốn giàu, xây dựng nghĩa trang
Chết thành triệu phú, xếp hàng ra đây.
5.
Khi cần, tiệc đãi lu bù
Việc xong gặp lại ậm ừ ngó lơ.
Khen nhau dâng lũ tràn bờ
Chê nhau phạt đất san hồ lấp ao.
Đọc văn khen chữ bảnh bao
Nghe thơ… khen sáng hơn sao ban ngày.
Chẳng cần mượn cánh chim bay
Nhà thơ tự biết cưỡi mây lên trời.
Tâng cho sướng chết thì thôi
Muốn cho mau rớt đôn ngồi chỗ ngông.
Lòng người cũng tựa dòng sông
Khúc vơi mờ đục, xanh trong khúc đầy.
Có “nhà” vỗ ngực ta đây
Văn đàn bối rối: ông này viết chi?
Có người ôm giải nhất về
Chống tay, vợ hỏi liệu huề vốn không?
“Văn tinh hoa” cũng có ông
Tinh vi quen thói, lời ngông quen mồm.
Có cô đội nón Ba Đồn
Nhận quê Đức Thọ mà hồn... mất quê.
6.
Ngoan chi thứ gái già mồm
Giữa làng tru tréo tố chồng hiếp dâm
Sang gì cười nụ mà thâm
Bẻ măng mượn gió bổng trầm lời ru
Rần rần gõ phím a dua
Chỉ là một đám ruồi bu xí phần
Hay gì bài giảng “nghĩa nhân”
Diễn tuồng đánh bóng tài danh nhạt nhòa
Chữ “tâm thành” bỏng miệng khua
Mà lòng giá lạnh trước chùa khói hương.
Cuồng ngông cậy võ cao cường
Vồ gà hàng xóm, hóc xương... khặc khừ
Mỹ ngôn diễn thuyết hàng giờ
Cũng không rửa sạch vết nhơ để đời.
Cuộc cờ mình với mình thôi
Sợ dây phải hủi, ai chơi mà chờ!
7.
Việc thành, cười nói tranh công
Mộng tan, im ỉm như không mơ gì.
Người làm tốt mấy vẫn chê
Mình làm mèo mửa đem khoe rầm trời.
Thẳng ngay dâng hiến cả đời
Không bằng luồn lách mấy lời nhỏ to.
Việc chung cứ để trên lo
Việc riêng ta cứ làm thơ... kêu trời...
Láng giềng mõm chuột tai dơi
Lòng lang dạ sói thì chơi kiểu gì?!
TPHCM, Tết 2024.
8.
Em là Hương em là Hoa
Hương thơm hoa đẹp cần quà mà chi?
Yêu em anh hóa cây si
Em sai chạy việc, cây đi cách nào?
Nhà hàng độc hại, ồn ào
Nhà ta ấm cúng, cơm nào ngon hơn!
Em như là gái còn son
Sinh thêm vài đứa vẫn ngon cơ mà.
Em từ quả thị bước ra
Lớn nhỏ việc nhà đâu tới lượt anh?
9.
Đôi khi chợt ước vu vơ
Được làm nụ súng hé chờ giọt sương
Đôi khi ghen cả cánh chuồn
Nhởn nhơ tìm bạn không buồn không lo.
Đôi khi lỡ một chuyến đò
Cả đời vô vọng ngóng chờ qua sông
Đôi khi lỡ chạm gai hồng
Giật mình chợt nhớ mình trồng phong lan!
Đôi khi mấy mảnh vỏ tràm
Cũng thành sóng nước, miên man mây trời
Đôi khi mê mải nói cười
Vô tình cứa nỗi đau người ngồi bên.
Đôi khi sóng bỗng chán thuyền
Hóa thành mây lượn tìm duyên non ngàn.
Đôi khi vờ bị lạc đàn
Hạc nghiêng theo bóng vịt ngan cuối trời.
Đôi khi ngỡ chỉ à ơi
Đời cho kẻ ngố gặp người tâm giao.
10.
Cục này cấp phép Quốc ca
Rung đùi đắc chí tưởng là phát minh
Bộ kia… xét tuyển sinh viên
Mẹ anh hùng được ưu tiên? Rõ hề!
Quý bà ngực lép có nghe:
Ngành Y đòi cấm lái xe ra đường?
Dân giàu nước sẽ hùng cường
Thuế đòi theo cách vặt lông vịt gà?
Quan con nối nghiệp quan cha
Họ hàng lãnh đạo chỉ là ngẫu nhiên…
Thương ai luôn cảnh túng tiền
Đi xe nhà nước, đất – điền nhờ dân
Tội ông dùng miệng thử phân
Chết “huy hoàng” bởi tham ăn hóa tròn
Đường không hề tắc. Sài Gòn
Người xe nhúc nhích vẫn ngon kia mà.
Trái cây Trung Quốc về ta
Dù nhiễm chất độc vẫn là OK!
Nghe quan phán, chớ thấy kỳ
“Tinh hoa” từ đám phong bì tiết ra.
11.
Gom vào lại hóa phình ra
Trước thì một ghế, giờ ba chỗ ngồi
Ước gì về tuổi năm mươi
Để xin “tinh giảm” nhận mười lần lương
Ước chi một chỗ bên đường
Rình người lơ đãng, lên hương mấy hồi
Bất thường 1… bất thường 10
Hội hè là chuyện làng tôi... bình thường
Nhỡ đường lạc chốn văn chương
Không may gặp trộm thì đừng đuổi theo!
Đôi khi ghen tỵ với mèo
Hồn nhiên ăn ngủ, ai nghèo kệ ai
Quanh năm đêm ngắn ngày dài
Đôi khi tỉnh giấc tiếc hoài cơn mơ…
Hải Phòng, 5/2023.
12.
Khi buồn nguệch mấy câu thơ
Tự ru cũng đủ câu giờ qua đêm.
Khổ thì nhớ, sướng lại quên
Hờn con trách cháu
già thêm, ích gì.
Chân còn đi được hãy đi
Mốt mai “du lịch ti-vi”
chết thèm.
Mắt còn nhìn được, gắng xem
Mỗi trang sách mỗi cuốn phim là vàng.
Hoàn dân muốn được nhẹ nhàng
Dù to dù nhỏ quan tham thì đừng!