Truyện ký - Tản văn
Mình chơi blog từ năm 2007. Trước đó thì chẳng biết blog là cái gì. Vào mạng chủ yếu để check mail, xem qua loa vài tờ báo, thế thôi. Một hôm nghe đứa học trò chat với mình, nói, thầy không lập cái blog cho vui.
Cửa Hội quê tôi là nơi sông Lam đổ ra biển, là khúc rộng nhất của con sông này. Cha mẹ tôi là dân chài, cả một đời lo toan vất vả như “những mái chèo sấp ngửa sớm khuya”: “Đời cha không có tuổi thơ/ Thuyền là trường học từ chưa biết vần/ Đời cha không có tuổi xuân/ Tay chèo tay lưới, lạch gần luồng xa”.
Dưới góc độ của người làm thơ yêu thích du lịch, chúng tôi thấy sẽ rất lấy làm tiếc, nếu một ngày nào quay lại miền Tây, không còn được thấy cảnh mua bán sinh động và vui mắt trên sông rạch của người dân nơi đây.
Khi cả căn hầm chỉ huy sở đang trầm xuống vì tin thất thiệt thì chuông điện thoại như làm mọi người bừng tỉnh. Từ đầu dây bên kia tiếng cậu quản lý báo lên: - Có một đoàn nhà văn, nhà báo đi ngang muốn xin trú nhờ đơn vị, ngày mai họ đi tiếp vào Thừa Thiên... Cuối tin là thông báo đặc biệt, trong đoàn có hai nữ phóng viên chiến trường. Ngày mai họ muốn gặp gỡ một số gương mặt tiêu biểu của đơn vị để viết tin gửi về toà soạn ngoài Hà Nội...
Trong cuộc đời cầm phấn gắn bó với nghề “gõ đầu” trẻ đứng lớp dạy Văn, rồi lân la đến với làng văn, nghĩ lại thực sự tôi cảm thấy rất hạnh phúc vì đã không ít lần may mắn gặp được những tâm hồn đồng điệu.
Nghệ Tĩnh mình ơi! Nỗi đau này là thật
Nguyện cầu cho em thanh thản phía vĩnh hằng.
Trong quan hệ giao tiếp nơi cơ quan, tư gia hoặc ở nơi công cộng ngoài xã hội, người ta có nhiều cách xử lý theo tập quán không giống nhau. Khi gặp gỡ tại các buổi lễ hội, tiệc tùng, sau cái bắt tay truyền thống, là những lời chào hỏi thông lệ.
Miền đất mới phương Nam khu biệt ở vùng Tây Nam bộ với sông ngòi giăng mắc chằng chịt như một mảng lưới kênh rạch sông nước ngút ngàn.
Sáng nào cũng thế. Khi vầng dương ửng hồng lung linh trên mí biển phía cửa sông Bạch Đằng thì mọi ánh mắt của cán bộ chiến sĩ Trung đoàn Tràng Kênh trực chiến ở thị xã Uông Bí lại dồn cả vào đấy.
Hẳn nhiên, tiểu thuyết viết về chiến tranh phải là người lính với những phẩm chất anh hùng, dũng cảm, trí tuệ, giàu đức hy sinh…