Truyện ký - Tản văn
Phú Yên – cái tên của đất Phú trời Yên vang lên như một khúc nhạc dịu dàng, mời gọi những ai từng một lần ghé thăm phải quay lại, và những ai chưa từng đến luôn mong ngóng một ngày đặt chân. Với tôi, nơi đây không chỉ là vùng đất của những kỳ quan thiên nhiên mà còn là chốn hội ngộ của tình bạn, tình yêu văn chương, nghệ thuật.
Mỗi lần đặt chân đến Đà Nẵng, lòng tôi lại rộn ràng như gặp lại một người bạn cũ sau bao năm xa cách. Thành phố này, với tôi, không chỉ là một điểm đến du lịch mà còn là biểu tượng của sự chuyển mình mạnh mẽ, nơi khát vọng và tiềm năng cùng hòa quyện để vươn cao giữa nền trời xanh.
Thượng tướng Song Hào là người cộng sản kiên trung, mẫu mực, người con ưu tú của quê hương Nam Định, suốt đời vì dân, vì nước. Ông là người có uy tín và đóng góp to lớn đối với cách mạng Việt Nam trên nhiều lĩnh vực
Tôi với Huyền cùng tuổi thơ cơ cực. Huyền cao, đẹp trai nhất lớp, nghịch ngợm, bị kì thị hư hỏng, các bậc cha mẹ không cho con cái kết bạn với Huyền. Tôi hiền lành, học giỏi nhất lớp ở tất cả các môn. Trong các kì thi, kiểm tra, tôi giải bài chép ra giấy để Huyền ném cho các bạn.
Dường như ca khúc này có ảnh hình của câu chuyện tình bên dòng Ô Lâu trong câu ca dao:
“Trăm năm còn lỗi hẹn hò/ Cây đa bến nước con đò khác xưa/ Con đò đã thác năm xưa/ Cây đa, bến cũ còn lưa bóng người" …
Nhân ngày Tết trung thu, trùng với thứ bảy, chủ nhật, Trung phóng xe máy về Cần Giờ. Con đường từ phà Bình Khánh về thị trấn Cần Thạnh được mở rộng, đường vắng, xe cứ phóng thả ga. Hai bên đường, suốt hơn bốn chục cây số chỉ thấy rừng là rừng. Những cây đước vươn thẳng tắp, cành lá xòe ô che kín bầu trời, xe chạy trong màu xanh ngút ngàn của rừng cây như trôi trong không gian huyền thoại.
Thời kháng chiến chống Pháp, trong giai đoạn đầu cuộc đấu tranh gian lao vì sự nghiệp giải phóng dân tộc còn thiếu thốn quân dụng, có một hình tượng đặc biệt đậm màu sắc quê hương, không thể thiếu đối với nhân dân lao động và những chiến sĩ yêu nước tham gia kháng chiến. Đó là chiếc nóp bàng mà người dân Nam Bộ sống cách đây bảy thập niên đều biết đến.
Thầy giáo Lê Nhân dạy toán đã nhiều năm. Đã xác lập được uy tín của mình trong sự nghiệp giáo dục, ít nhất ở địa phương. Con người đó về việc rèn nghề, khỏi cần bàn tới: chỉn chu, thấu đáo và chuyên sâu.
“Ứ, ứ”. Không phải ứ mà là một âm thanh gì giống như thế phát ra từ cổ họng. Mà không phải từ cổ họng. Từ sâu trong lồng ngực, trong gan ruột, trong từng mạch máu, tế bào của ông.
Khi anh tỉnh dậy thì trời đã sáng hẳn. Anh gọi nàng nhưng không có ai trả lời. Anh gọi điện xuống lễ tân khách sạn thì được biết nàng đã đi từ tờ mờ sáng và tiền phòng nàng cũng đã thanh toán.