- Thơ bạn thơ
- Thơ là chị em song sinh của tình yêu!
Thơ là chị em song sinh của tình yêu!
Nhà báo nhà thơ Phan Tùng Sơn (các bút danh: Thanh Kim Tùng, Lữ Ngàn…) sinh năm 1971; nguyên quán: Sơn Trà, Hương Sơn, Hà Tĩnh; nhập ngũ tháng 3-1991; tốt nghiệp Trường Sĩ quan Chính trị, Trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia TP Hồ Chí Minh, Học viện Chính trị. Hiện là Đại tá, Phó trưởng ban đại diện Báo Quân đội nhân dân tại TP Hồ Chí Minh. Làm thơ, viết văn từ thuở học sinh. Có nhiều thơ, truyện ngắn đăng trong các tuyển tập văn học, nhiều bài thơ được phổ nhạc, chuyển thể tân cổ cải lương.
Quan niệm về thơ: Thơ là chị em song sinh của tình yêu!
PHAN TÙNG SƠN
Thưa cha
Mái tóc cha giờ như bông trời giữa rặng cây thớt thưa sau bão
vết chân chim chen kín khuôn mặt thời gian
con nghe trong giấc ngủ chập chờn của cha giữa đêm sâu buốt giá
nhịp sống sinh sôi bóng cổ thụ cuối chiều…
hơn nửa đời rong ruổi phiêu diêu
phương trời xa, bàn chân con tháng ngày tất bật
giờ về bên cha ấm nồng hương đất
lại chập chững theo cha đi viếng mộ ông bà
con ngỡ mình như thuở lên ba
dẫu bước bên cha đầu con cũng rưng rưng hai màu tóc
ngoại tám mươi cha chầm chậm những bước đi khó nhọc
dẫn dắt con qua khe suối gập ghềnh
mộ ông bà rêu phủ bê tông
chen cây cỏ giữa trăm ngàn mộ khác
trải bao đời sông núi vẫn nguyên hình vóc
chứng kiến làng mình những kiếp người sấp ngửa đa đoan
nghĩa trang dài rộng thêm
mộ ken dày bên mộ
làng đã vắng người răng đen hát ví
cánh đồng sâu tiếc nuối tiếng sáo diều…
lũy tre ngà đổ bóng liêu xiêu
đón con về xóm giềng í ới
tay cha run run mổ gà
con nghe tiếng thời gian âm u bờ đất
chợt giận mình qua mấy ngưỡng bút nghiên đèn sách
chưa viết trọn một dòng cha quý cha yêu…
bóng cha hằn lên bóng núi
chiều nghĩa trang xanh đỏ phận người
người làng như chim trời tung cánh muôn phương
ba ngày Tết về sum vầy tảo mộ
ai giàu sang, ai nổi chìm bể khổ
bên khói nhang hóa ân nghĩa ruột rà
mặt trời giấu lửa thung xa
bến sông cũ, con đò gối bãi
con vẫn thấy tuổi mình khờ dại
nằm bên cha nghe tiếng ngáy dập dồn
tiếng ngáy khổ kham như tiếng suối khe cạn mình bên dốc núi
con đã quen nghe cùng mùi mồ hôi cha nhọc nhằn cát bụi
chợt giật mình nếu một ngày giữa dòng đời cặm cụi
con vắng cha tiếng ngáy tắt bên đời…
thưa cha!
Dường như con chưa qua thời bế ẵm
nắm tay cha mắt mũi cay sè
cho con mãi được ủ hơi cha nồng ấm
giữa đêm dài nghe gió cọ bờ tre…
giờ bên con xuống núi
cha oằn lưng cõng cả núi đồi
núi cao bén trời
lưng cha rạp đất
trong hư ảo khói nhang mờ đục
con lạy chiều chầm chậm trước hoàng hôn…
Lên núi tìm trăng
Bập bùng trống
bập bùng chiêng
đêm Tây Nguyên
bập bùng ánh lửa
anh nắm tay em
nối vòng thương nhớ
câu hát Tây Nguyên xanh
gió nâng tóc em bồng bềnh
tiếng kèn Tây Nguyên xanh
trăng sao, gió mưa thấu lời em gọi
điệu múa Tây Nguyên xanh
núi rừng lên tiếng nói
cho anh đắm vào niềm diệu vợi
mắt em sắc lá cây rừng
bập bùng nhớ…
bập bùng thương…
tình yêu lên hương
trong men rượu cần em chuốc
Tây Nguyên, Tây Nguyên ơi
một đời anh có được
mười ngón tay em chan chứa đất trời
mai anh về xuôi
hơi ấm bàn tay em đọng lại
và tiếng kèn, lời ca vọng mãi
hẹn ngày bộ đội trở lại buôn làng
em sẽ đưa chàng lên núi tìm trăng…
Những mùa hoa trôi
Cho những mùa hoa trôi
Và những ngày nhung nhớ
Chim về hát bên giời
Em chờ trong hẻm nhỏ…
Ta chợt thương thành phố
Nhiêu Lộc khản màu mây
Đường thênh thang như gió
Người nép khung cửa gầy…
Sài Gòn chưa từng chậm
Giờ như gấu ngủ đông
Chỉ cách nhau vài bước
Mà dằng dặc rạch sông…
Hoa chừng như biếng nở
Tách cà phê chợt lười
Em cũng chừng biếng nhớ
Sáng, chiều còn một tôi…
Trăng thừa trên cao ấy
Chuỗi thơ suông tặng người
Thôi thì đành lòng vậy
Trái mùa mưa thôi rơi…
Ngày chợt đi thật chậm
Người tất tả âu lo
Đời trăm đường lạnh, ấm
Bể dâu một tơ vò…
Cho những mùa hoa trôi
Và những ngày nhung nhớ
Chim về hát bên giời
Em chờ trong hẻm nhỏ…
Nhặt ở đầu đông
Thương dài theo giấc mùa đông
Biết em bên nớ mà sông vắng đò...
*
Đồng sương buốt lạnh thân cò
Miền ca dao thức tiếng hò xa xăm
*
Núi Nầm, sông Phố ai thăm
Lả lơi điệu ví đêm rằm không trăng
*
Ai nhặt được tuổi dung dăng
Cho tôi xin lại mùa khăng đánh đồng
*
Đục trong thì cũng một dòng
À ơi cái bống theo chồng nơi nao?
*
Gió lùa phên giậu hanh hao
Mẹ nhen bếp sớm chờ sao gọi mùa
*
Cha đem tuổi ủ mầm thơ
Chân trời mây trắng tóc phơ nỗi niềm
*
Còn không bén ngọt dao liềm
Ai đem đá giũa bên thềm ngô, khoai
*
Tôi đi tháng rộng năm dài
Hồn quê một cõi giêng hai đợi chờ
*
Biết em còn mộng mà thơ
Biết đời lạnh ấm mà hơ lửa lòng...
Giao thừa ở đảo chìm
Gửi lời thương vào gió
Gửi điệu nhớ theo trăng
Trường Sa bừng đêm hội
Mừng Giao thừa xuân sang
Ánh sao luồn kẽ lá
Đọng tình trên trang thơ
Em thương từ quê mẹ
Tháng năm xa ngóng chờ
Gió bốn mùa phóng túng
Chát mặn với phong ba
Thư tình treo nòng súng
Ngát hương hoa vườn nhà
Này thì câu vọng cổ
Kết điệu lý tình tang
Này thì làn quan họ
Khúc nam ai… nam bằng…
Đằng ấy làm văn công
Chúng tớ là khán giả
Một màn hát vừa xong
Lại đổi đầu, sướng quá!
Này thì xô, thì chậu
Này phản gỗ kê ngang
Tay gõ đều từng nhịp
Nhạc cụ đâu cho bằng
Gió làm âm thanh nổi
Màn hình là trời xanh
Trực tuyến về quê mẹ
Đêm Trường Sa xuân sang…
Nguồn: Quân đội nhân dân cuối tuần.
Bình luận