- Thơ bạn thơ
- Nghe em hát quan họ | Chùm thơ Lâm Quang Mỹ
Nghe em hát quan họ | Chùm thơ Lâm Quang Mỹ
Rút từ bản thảo tập thơ LAM HỒNG 7
LÂM QUANG MỸ
Cho
Cho Hè một ít sao trời
Cho Đông một ít tơi bời heo may
Cho Xuân một ít men say
Cho Thu một ít lắt lay khói chiều
Cho Ta một ít thương yêu
Cho Em một ít yêu kiều thướt tha
Cho Đời một khúc bi ca
Cho Tình một ít phôi pha tháng ngày...
Lối mòn
Đã thề không ăn trái cấm
Sao còn mơ tới thiên đàng!
Trần thế bao năm xuôi ngược
Đời chưa tỏ hết dọc ngang!
Chưa có dưới chân mảnh đất
Lo toàn chuyện lớn trên đầu.
Trái tim tưởng là hóa đá
Nhưng rồi thổn thức canh thâu!
Nỗi niềm
Trăng thức canh chừng đêm ốm
Mây say phiêu dạt phương nào
Gió vẫn ra chiều bận rộn
Mưa khóc đêm gầy hư hao…
Ngõ chật chân dừng ngại bước
Đường xa mượn cánh trăng bay
Nhặt cánh hoa khô mùa trước
Lấp đầy nỗi nhớ hôm nay!
Biết là có vay có trả
Vẫn còn suy tính thiệt hơn.
Biết là đường đời trăm ngả
Vẫn đi theo một lối mòn!...
Cung đàn
Đã mấy năm rồi xa đất nước
Lửa ấm gia đình nhóm trong mơ.
Trở về, gặp Chị và em được
Sống giữa tình thương rộng vô bờ.
Trái tim em quen ngợi ca Lòng Mẹ
Trong những ngày cách biệt chốn xa xăm.
Và hôm nay, cho phép em Chị nhé,
Giữa Thủ đô gửi Chị một cung đàn.
Nghe em hát quan họ
“Người ơi, người ở đừng về”…
Câu ca làm cả đêm hè rung rinh.
Đất trời Quan họ mông mênh,
Lời em hát để dập dềnh sao trôi.
“Người về xin dặn tái hồi”
Gió không nỡ cuốn những lời em ca.
Áo em mớ bảy mớ ba,
Lòng anh trăm mối như là quai thao.
“Chèo lên Quán dốc” cao cao,
Ai ơi, biết có đợi nhau cùng về.
Câu ca rút ngắn đêm hè,
Cuốn lòng anh lại, đưa về Hội Lim.
Hát đi em, lí Giao duyên,
Cho hồn anh tựa mạn thuyền cùng em.
Warszawa, một đêm Hè 1994.
Bạn thơ đồng hương: Nguyên Hùng - Lâm Quang Mỹ - Phương Hà
Bình luận