Cánh buồm thao thức xin trình làng 2 ca khúc mới về Bác Hồ. Cảm ơn ông bạn đồng môn Đại học Thủy lợi đã miệt mài với "dự án" này. Mời quý vị vá các bạn cùng nghe và cảm nhận.
Đây không chỉ là cuộc hành trình theo dòng lịch sử, mà còn là cuộc trở về trong tâm tưởng – nơi mỗi bước chân đều in dấu biết ơn, tự hào và khát vọng được góp phần làm đẹp thêm dáng hình Tổ quốc.
Từ một thành phố biển với hàng quán chen chúc, Vũng Tàu hôm nay đã khoác lên mình dáng vóc hiện đại, văn minh, xứng tầm “ban công hướng biển” của siêu đô thị TP.HCM. Bãi Trước, Bãi Sau rộng mở với quảng trường lát đá, công trình biểu tượng và hàng cây thẳng tắp… Tản văn này không chỉ gợi nhớ ký ức xưa, mà còn là lời mời gọi khám phá một Vũng Tàu tràn đầy sức sống.
Một truyện ngắn thấm đẫm sương khói vùng cao, nơi rượu hoa là ký ức và tình yêu hoá thành men say. Như Bình viết nhẹ như khói, nhưng để lại dư âm không dễ quên.
Với hai bài thơ "ĐÊM TRỪ TỊCH" và "TIỄN MÙA XƯA", tôi muốn chia sẻ những nỗi niềm rất thật ấy. Một mặt là sự trầm tư trong khoảnh khắc giao thời, khi cái cũ đi qua và cái mới sắp đến. Một mặt là tiếng lòng nuối tiếc, bâng khuâng khi những tên gọi, những mảnh đất quen thuộc bỗng chốc "thay màu mới".
Trong kỷ nguyên mới, cần phát huy hơn nữa sức mạnh mềm văn hóa, biến văn học - nghệ thuật thành nhịp cầu nối Việt Nam với thế giới, theo tinh thần: “Văn học không chỉ là nghệ thuật – đó là tấm gương phản chiếu khát vọng vươn tầm của cả dân tộc”.
Bài viết của Thanh Giang không chỉ là ký ức về một người bạn cũ mà còn là bức chân dung tinh tế về một tài năng đa diện, người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong đời sống văn hóa miền Tây.
Có những trang văn khiến ta không đọc bằng mắt, mà đọc bằng ký ức. Ma Văn Kháng là một vùng ký ức như thế: gió từ những triền núi xa xôi, mưa nhẹ xuống hiên nhà Hà Nội, tiếng bước chân của những phận người lặng lẽ đi qua đời nhau.
Đến với văn Đỗ Chu là bước vào một không gian đầy một thứ ánh sáng riêng biệt - ánh sáng của ký ức. Nó trong trẻo, yên bình và rất dễ thấm vào lòng người như hơi ấm của đất sau cơn mưa
Có những người viết không đi tìm đề tài — họ tự trở thành mạch nguồn của một vùng đất. Nguyên Ngọc là người đã trao cho Tây Nguyên tiếng nói trong văn chương Việt Nam.
Truyện đăng Tuần báo Văn nghệ. Đây là một truyện ngắn lặng lẽ. Nhưng chính cái lặng ấy mới khiến người đọc chao lòng. Cánh buồm thao thức xin phép được đăng tải giới thiệu cùng bạn đọc.
Bài ký “Từ Bến Nhà Rồng đến Ba Đình” được viết sau chuyến đi thực tế sáng tác năm 2025 – một hành trình đầy ý nghĩa của Đoàn Văn nghệ sĩ TP. Hồ Chí Minh do Liên hiệp các Hội Văn học Nghệ thuật TP. Hồ Chí Minh tổ chức.
Clip 11 phút sau đây ghi lại những hình ảnh thiêng liêng và xúc động trên cung đường theo dấu chân Bác Hồ: Làng Sen – Khu ATK – Tân Trào – Lăng Bác và Bảo tàng Hồ Chí Minh.
Tối 20/10/2025, sân khấu ngoài trời Nhà Văn hóa Thanh Niên TP. Hồ Chí Minh rực sáng trong không gian của thi ca và âm nhạc. Đó là đêm diễn đặc biệt mang tên “Giai điệu từ những vần thơ”, thuộc chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”, do Sở Văn hóa và Thể thao phối hợp Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức.
Có những trang văn khiến ta không đọc bằng mắt, mà đọc bằng ký ức. Ma Văn Kháng là một vùng ký ức như thế: gió từ những triền núi xa xôi, mưa nhẹ xuống hiên nhà Hà Nội, tiếng bước chân của những phận người lặng lẽ đi qua đời nhau.
Đến với văn Đỗ Chu là bước vào một không gian đầy một thứ ánh sáng riêng biệt - ánh sáng của ký ức. Nó trong trẻo, yên bình và rất dễ thấm vào lòng người như hơi ấm của đất sau cơn mưa
Cánh buồm thao thức trân trọng giới thiệu chùm thơ rút từ tập thơ này - Đi qua cơn gió mùa (NXB Hội Nhà văn, 2025) – năm bài thơ tiêu biểu cho những mảng cảm xúc đã làm nên giọng điệu riêng của người lính thi sĩ U95.
Clip 11 phút sau đây ghi lại những hình ảnh thiêng liêng và xúc động trên cung đường theo dấu chân Bác Hồ: Làng Sen – Khu ATK – Tân Trào – Lăng Bác và Bảo tàng Hồ Chí Minh.
Tối 20/10/2025, sân khấu ngoài trời Nhà Văn hóa Thanh Niên TP. Hồ Chí Minh rực sáng trong không gian của thi ca và âm nhạc. Đó là đêm diễn đặc biệt mang tên “Giai điệu từ những vần thơ”, thuộc chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”, do Sở Văn hóa và Thể thao phối hợp Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức.
Bài viết của Thanh Giang không chỉ là ký ức về một người bạn cũ mà còn là bức chân dung tinh tế về một tài năng đa diện, người đã để lại dấu ấn sâu đậm trong đời sống văn hóa miền Tây.
Truyện đăng Tuần báo Văn nghệ. Đây là một truyện ngắn lặng lẽ. Nhưng chính cái lặng ấy mới khiến người đọc chao lòng. Cánh buồm thao thức xin phép được đăng tải giới thiệu cùng bạn đọc.
Ca sĩ, Thạc sĩ Đinh Trang quê Cửa Lò, Nghệ An – Giải Nhì Sao Mai 2013. Album đầu tay Bến xưa lấy tên từ ca khúc của nhạc sĩ Lê An Tuyên phổ thơ Nguyên Hùng và điều thú vị là cả ba chúng tôi đều là người con làng chài Nghi Hải.
Tối 20/10/2025, sân khấu ngoài trời Nhà Văn hóa Thanh Niên TP. Hồ Chí Minh rực sáng trong không gian của thi ca và âm nhạc. Đó là đêm diễn đặc biệt mang tên “Giai điệu từ những vần thơ”, thuộc chuỗi chương trình “Những ngày Văn học Nghệ thuật TP.HCM”, do Sở Văn hóa và Thể thao phối hợp Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức.
Một bài viết vừa dí dỏm vừa chan chứa nghĩa tình – “Sáu năm Nguyễn Đức Hạnh” của Văn Công Hùng khắc họa hình ảnh PGS.TS Nguyễn Đức Hạnh – một người viết, người thầy, người bạn văn đáng quý, sống trọn với chữ, với đời và với bạn bè.
Mình chơi blog từ năm 2007. Trước đó thì chẳng biết blog là cái gì. Vào mạng chủ yếu để check mail, xem qua loa vài tờ báo, thế thôi. Một hôm nghe đứa học trò chat với mình, nói, thầy không lập cái blog cho vui.
Clip 11 phút sau đây ghi lại những hình ảnh thiêng liêng và xúc động trên cung đường theo dấu chân Bác Hồ: Làng Sen – Khu ATK – Tân Trào – Lăng Bác và Bảo tàng Hồ Chí Minh.
Show “Văn nhân trong miền họa Thanh Hoàng”, đồng thời cũng là dịp chính thức ra mắt Nhóm “Bạn văn & Miền chữ” – thành quả khởi đầu từ tình bạn, ký ức và niềm chung thủy với con chữ.