Với hai bài thơ "ĐÊM TRỪ TỊCH" và "TIỄN MÙA XƯA", tôi muốn chia sẻ những nỗi niềm rất thật ấy. Một mặt là sự trầm tư trong khoảnh khắc giao thời, khi cái cũ đi qua và cái mới sắp đến. Một mặt là tiếng lòng nuối tiếc, bâng khuâng khi những tên gọi, những mảnh đất quen thuộc bỗng chốc "thay màu mới".
Trong một thế kỷ qua, báo chí cách mạng Việt Nam đã trở thành một phần không thể thiếu của dòng chảy văn hóa Việt. Trong dòng chảy đó, biết bao ngòi bút nhà thơ, nhà văn đã góp phần giữ lửa cho trang báo, đồng thời mang lại sự lãng mạn, sâu sắc và đắm đượm tình người cho nghề báo. Dù là văn thơ hay báo, ngòi bút chân chính đều đặt trên nền tảng của lòng trắc ẩn và khát vọng về sự thật.
Để xứng đáng với truyền thống vẻ vang, đội ngũ người làm báo hôm nay cần giữ vững bản lĩnh chính trị, tinh thông nghiệp vụ, không ngừng học hỏi công nghệ truyền thông mới – và quan trọng hơn cả: giữ cái tâm trong sáng và trách nhiệm với dân tộc.
Kỷ niệm 50 năm giải phóng miền Nam không chỉ là dịp để nhìn lại quá khứ hào hùng, mà còn để tiếp tục hun đúc tinh thần đổi mới, sáng tạo vì một Việt Nam phát triển mạnh mẽ. Từ những chiến công của cha anh, từ những nỗ lực vượt qua khó khăn của cả dân tộc, chúng ta có thêm niềm tin vào tương lai. Hãy giữ vững niềm tự hào, tiếp bước thế hệ đi trước và cùng nhau viết tiếp những trang sử vẻ vang của đất nước!
Trong kỷ nguyên mới, cần phát huy hơn nữa sức mạnh mềm văn hóa, biến văn học - nghệ thuật thành nhịp cầu nối Việt Nam với thế giới, theo tinh thần: “Văn học không chỉ là nghệ thuật – đó là tấm gương phản chiếu khát vọng vươn tầm của cả dân tộc”.
Tập thơ tuyển “Mở Cửa Mùa Xuân” do nhà thơ Nguyên Bình chủ biên là một ấn phẩm đa dạng, quy tụ 99 gương mặt thơ cùng hướng về khát vọng mở ra “cánh cửa” của mùa xuân
Mình chơi blog từ năm 2007. Trước đó thì chẳng biết blog là cái gì. Vào mạng chủ yếu để check mail, xem qua loa vài tờ báo, thế thôi. Một hôm nghe đứa học trò chat với mình, nói, thầy không lập cái blog cho vui.