- Thơ bạn thơ
- Nắng trong hương bưởi | Chùm thơ Thai Sắc
Nắng trong hương bưởi | Chùm thơ Thai Sắc
THAI SẮC
Nắng trong hương bưởi
Nắng trong hương bưởi thật trầm
Ngỡ như trời đất âm thầm hôn đau
Tỏa vào cõi thế phai nhàu
Một vùng khí quyển đượm màu siêu nhiên
Tôi trong hương bưởi ngồi thiền
Quên mình là kẻ khùng điên chốn người
Tóc chai ngộ thấu màu trời
Nép im bạc đến chơi vơi kiếp trần
Tôi trong hương bưởi ngập xuân
Ngoảnh thương muôn chặng xa gần đường qua
Bao nhiều gian dối thiệt thà
Về đây xin đổi giọt hoa bưởi hiền
Bao nhiêu hoan lạc ưu phiền
Về đây xin đổi hết miền hương thơ
Nắng lên ngan ngát vườn mơ
Cho tôi hứng trộm mong chờ trĩu tay
Một lần về trước xuân đầy
Lạc miền hương bưởi quyện say đắm nhà
Hỏi quầng nắng rưới bao la
Có phải tôi vệt đất xa lạc vườn
Nơi tiếng chim về hát
Nơi tiếng chim về hát
Hân hoan tựa đồng rừng
Vườn quê mùa hương bưởi
Nối càn khôn thơm lừng
Chim khách miệt mài mách
Như thể mẹ đang về
Bìm bịp dài tiếng gọi
Sáng nối chiều chìm mê
Giọng chào mào sốt sắng
Đón người xa hồi hương
Manh manh lách chách hỏi
Rủ sạch không bụi đường
Vườn quê chim hòa điệu
Như bao mùa xuân qua
Có biết chăng nơi ấy
Mẹ hiền đã khuất xa
Ta ngồi nghe chim hát
Để thấu tới vĩnh hằng
Cõi trần như hương bưởi
Tan thẫm cùng mùa xuân
Bưởi ban hương
Trầm thiêng mùa bưởi ban hương
Ta đứa con lụy phố phường về xin
Một vùng ngào ngạt phiêu linh
Càn khôn hào phóng kết tinh hương hiền
Ta ùa vào giữa thiên nhiên
Chân trần lại bước êm triền đất quê
Tiếng chim rối rít dải dề
Thanh âm một thuở mộc tê đất trời
Ta nghe trong ánh lá ngời
Lời rửa tội dịu dàng rơi xanh vườn
Hình như hoa bưởi dâng hương
Để ban phúc kẻ chệch đường lạc quê
Lặng ngồi thiếp giữa đê mê
Hương bưởi buông trắng lối về tịnh tâm
Cuộc đời chẳng mấy ngày xuân
Sao ta voi ngựa đường trần thế ta
Mộc hiền mùa bưởi đơm hoa
Vườn quê ban trọn thiệt thà niềm thiêng
Quỳ xin một chút hương thiền
Ướp xanh phiến tóc bạc miền lãng du
Miền chưa gọi tên
Phảng phất nắng và thâm trầm bóng gió
Loáng thoáng mưa và thưa nhặt hương hoa
Chút se lạnh và nghiêng con đường nhỏ
Bóng người xa và khói bếp nhạt nhòa
Xanh ngắt lúa và miệt đồi sỏi đỏ
Trong veo sông và lau trắng thắp đầy
Mây rất mỏng và cánh buồm rất nhỏ
Bến rất buồn và mắt cũ rất cay
Bóng đa to và u tịch miếu cổ
Chuông chùa ngân và quánh quất hương trầm
Nhà trong lá và con đường trong cỏ
Lúa vơi bồ và tóc chị hoa râm
Móng trâu gõ và tiếng gà nhảy ổ
Tiếng mèo rên và nhịp mõ canh vườn
Lá trầu rụng và mùi hoa cau trỗ
Chõng lạnh người và lưng mẹ còng hơn
Ngủ ở quê
Về quê ngủ giấc trong veo
Đêm gột sạch những bọt bèo cặn tâm
Vườn khuya như một xứ câm
Ôm ta lặng giữa âm thầm đất xưa
Về quê ngủ mấy cho bưa
Bờ sông nghiêng sóng nhặt thưa ru về
Ta nằm lọt giữa bốn bề
Thiêng liêng tiếng vọng hồn quê dâng đầy
Về quê ngủ dưới tình cây
Lá hiền thanh lọc tháng ngày bụi chan
Vạc sành gọi vách đêm tan
Ta nghe giai điệu thời gian rụng buồn
Về quê ngủ phía cội nguồn
Tóc phai từng phiến lặng tuôn sáng bừng
Giường bên nhiều tiếng lật lưng
Mẹ nằm trong cõi vô chừng thực hư
Về quê ngủ thực đó ư
Mà sao mắt cứ thức như sao trời
Đất hiền trọn những kiếp người
Từng đêm ru nặng đầy vơi nỗi niềm.
Nguyên Hùng & nhà thơ Thai Sắc
Các nhà thơ Thai Sắc & Trần Vũ Long
Gặp gỡ tại Vĩnh Long, 12/8/2023.
Bình luận