- Thơ bạn thơ
- Vệt nắng cuối ngày | Chùm thơ Trần Đình Nhân
Vệt nắng cuối ngày | Chùm thơ Trần Đình Nhân
TRẦN ĐÌNH NHÂN
(Buôn Mê Thuột, Đăc Lăk)
Vệt nắng cuối ngày
Chị ngồi bấm giọt...thời gian
Tìm chùm ký ức
Lệ giàn giụa... rơi
Hành trang phía cuối cuộc người
Tấm thân đeo đét,
Da mồi, mắt sâu...
Gia tài
Là những cơn đau
Buốt xương, xé thịt
Nám màu... morphine (moóc- phin).
Rưng rưng khóe mắt chị nhìn
về miền nhân nghĩa, ân tình,
cháu con...
Ẩn trong thân xác... mỏi mòn
Bao niềm hy vọng
Vuông, tròn... chị gieo?
Đốt lửa hong thơ
Nghiêng chiều
đổ nắng xiên khoai
Hoàng hôn
vớt được
một vài câu thơ
Vội vàng
đốt lửa hong thơ
Tứ bay đi mất
chỏng
chơ… vốn lời.
Quê đợi em về
Em về quê với rạ rơm
Thương mùi bùn đất, thảo thơm tình người
Em về với thuở ấu thời
Võng kêu kẽo, kẹt vẳng lời…ầu ơ.
Em về với mảnh vườn xưa
Bưởi na ổi mít đung đưa… trĩu cành
Em về khoai lúa lại xanh
Thỏa lời nguyện ước cùng anh… ngày nào?
Em về khỏa sóng cầu ao
Đêm vành trăng vỡ lao xao mặt hồ
Em về với tuổi mộng mơ
Giấu trong lọn tóc vần thơ… trốn tìm…
Em về quê, máu về tim
Cá về với nước, cánh chim về rừng
Cuối làng có một người dưng
Chiều nay ra ngõ rưng rưng… ngóng chiều!
Lục bát có đôi
Lục bát đụng dĩa, chạm tô
Chạm hồn dân tộc, tiếng thơ - tiếng lòng
Dòng đời hối hả đục trong
Dòng sông Lục Bát, thong dong… bốn mùa.
Lục em, Mầu Thị lên chùa
Bát anh, chú Cuội thẫn thờ gốc đa
Từ khi chung một mái nhà
Đi đâu cũng có em và có anh
Trăm năm Lục mãi tươi nhành
Ngàn xuân Bát quả trĩu cành sai hoa
Đôi ta trẻ mãi không già
Giữ tròn quốc bảo ông cha bao đời.