- Thơ bạn thơ
- Chùm thơ Bùi Sỹ Hoa (2) trong tập Thơ thế giới - thế giới Thơ
Chùm thơ Bùi Sỹ Hoa (2) trong tập Thơ thế giới - thế giới Thơ
Nhà thơ Bùi Sỹ Hoa vừa có chùm thơ 12 bài được in trong tập sách THƠ THẾ GIỚI - THẾ GIỚI THƠ, gồm 10 tác giả ngoài nước và 21 tác giả trong nước, do nhà thơ Đặng Huy Giang tuyển chọn và giới thiệu. Cánh buồm thao thức xin trân trọng giới thiệu tiếp chùm 6 bài còn lại của Bùi Sỹ Hoa sau khi đã đăng lên trước đây chùm 6 bài đầu tiên.
RƠI HỒNG LÒNG TAY TÔI
Khum tay
Giọt giọt khẽ
Mọc rơi từ khung trời đá
Mái chèo ngưng
Ngoằn ngoèo nhỏ
Đá trôi trôi
Ô hay thẳm sâu đá khối
Vẫn có chỗ cho mềm ướt
Tí tách tí tách
Không gian lẫn vào thời gian
Nước thuyền luênh loang cổ tích
Ô hay trong mây mờ bạc
Ngày đêm rỏ nhịp vui buồn
Không được làm đá tạc
Không làm đá mòn nâng bước chân
Nơi thiếu ngày thừa đêm
Nơi giọt nước ánh lên tia sáng
Mong manh giọt giọt trắng
Sa xuống trong đục
Tự lặp lại mình
Không thể khác được
Bấy nay tôi từng gặp
Người vững lòng hơn đá giữa va đập
Và tôi lắm lúc
Buông xuội theo nước thả mộng mơ
Rồi chia bến
Chẳng chung thuyền
Không biết vì sao sâu đậm nhường kia bỗng đến hồi cách trở
Không hiểu vì sao đá tảng
Lại mềm lòng bên suối cạn
Với khoảng kết nối luôn chực vỡ
Một đường rơi thẳng
Tồn tại là rơi tan
Rơi tan là tồn tại
Nhũ đá tựa vú đá
Kiên nhẫn chắt gom
Giọt giọt nước sinh
Rơi hồng lòng tay tôi
Ninh Bình - Hà Nội 9/2022
ĐÊM QUÊ NHÀ
Chỏng chơ lăn lóc xó bếp
Những chổi cùn cuốc vẹt
Mệt ngáp con chó già
Nằm sủa hú họa
Tuổi càng già lưng bà càng nặng
Cuốc càng vẹt tay cha càng rộp
Đêm người cao tuổi
Tay mỏi đấm lưng mỏi
Ngày tay liền tay
Đêm nhớ thời sức vóc
Măng Hòn Tre than Hòn Cháy
Gánh nặng nghỉ lưng chừng dốc
Chão cày một mùa ba tháng gác bếp
Tre ngâm làm rui mè
Giữa đầy rẫy mối mọt
Cha cười khà
Ngày bắt đầu từ lúc mẹ nhóm lửa
Thắp trong mắt cha hy vọng mùa vàng
Cái cuốc vẹt nằm chỏng chơ xó bếp
Cũng lóe lên ánh sắc
VÔ TÌNH
Làm gió - không biết mát
Làm cây - không chịu xanh
Làm kẻ vô tình
Anh
Nghe gió lào thổi sớm
Nhìn cây đứng khô tự mai táng mình trong bầu trời
Làm gì suốt thời xanh cây mát gió
Anh không biết em?
QUÊN
Nhìn kia, những đám mây tập bay
Cơn mưa tập ngưng
Ngọn gió tập lay
Những người về hưu tinh mơ tập chạy
Những gia đình lủng củng tập sống yên ổn
Đôi ba em bé tập làm người lớn
Còn anh
Ngày ngày tập quên
Giấc mơ ngọt ngào nhẩn đắng
Những tảng đá vô hình sau lưng trước mặt
Những xẹo xiên nơi con đường phải thẳng
Những cái thùng rỗng không biết sượng sùng
Những điều giấu nhẹm lòi rõ hơn ban ngày
Là khi em bất ngờ qua đây
Làm mây quên bay
Mưa quên ngưng
Và gió quên lay…
KÝ ỨC
Ô hay liên tưởng nào cũng tìm cánh đồng
Tìm những chú rô sầy vi tróc vảy ngày xưa
Năn lác rau bèo trong đục
Tháng Năm, tháng Mười hương sữa
Thỏa sức bơi lượn dưới lúa che chở
Nhưng sẽ đến mùa gặt
Mùa nơm tát
Lùi dưới bùn đen
Lóc lên cạn
Sẽ đến những cơn mưa tràn bờ
Nước không còn mùi tanh bùn không nơi ấm áp
Những sải lưới bủa vây
Những mồi câu hấp dẫn
Mặt nước là một cái bẫy
Ai nào rạch qua số phận
Đâu mồi đưa chén ngon
Ô hay ký ức những con rô đồng
Tanh tưởi giữa nắng và rét
Xa quê mấy chục năm vẫn nghe tiếng giẫy
Trong chiếc giỏ ký ức
CON GIÁN BỊ LẬT NGỬA
Lối ra sân có con gián bị lật ngửa vùng vẫy râu chân cánh
Càng cố càng bất lực
Tự dưng nghĩ quẩn
Làm sao con gián rơi vào hoàn cảnh khó ăn khó nói như vậy
Không thể kêu ai không thể gượng dậy
Không thể mong loài gián đến cứu
Càng không mong ai đó lật lưng cho mà bỏ chạy
Có thể ngọn gió vô tình
Có thể dòng nước chảy
Hay là chúng xô đẩy nhau hất chân cánh nhau
Bây giờ con gián nằm ngửa
Huơ chân râu như không tin số phận bẹp dí
Không biết có bàn chân sắp dẫm lên
Có cây gậy phang tới tấp
Có bầy kiến xếp hàng ăn cỗ
Có chiếc chổi mình bẩn chuyên đi làm sạch
Lần duy nhất trong vô số lần loài gián bị lật ngửa
Không có điều gì xảy ra
Không ai biết con gián bị bỏ nắng bị dội nước bị dẫm lên
Hay lật được lưng rồi bò rất nhanh vào ẩm tối nặc mùi gián.
Nhà thơ Bùi Sỹ Hoa tại Sài Gòn, 8/2023, cùng vc Nguyên Hùng và Trần Quang Khánh.