- Thơ bạn thơ
- Hương Giang thêm một câu chuyện cổ tích
Hương Giang thêm một câu chuyện cổ tích
CBTT - Cuộc thi thơ "Nhân nghĩa đất phương Nam" do Hội Nhà văn TP.HCM tổ chức, mới qua 3 tuần kể từ ngày phát động, đã thu hút được hơn 300 tác giả từ mọi miền đất nước. Ban Sơ khảo cuộc thi đã cho giới thiệu 68 chùm thơ với khoảng 180 bài thơ của 80 tác giả dự thi.
Từ hôm nay, CBTT sẽ chọn đăng một số chùm thơ đã nhận được tình cảm yêu mến của nhiều bạn đọc yêu thơ. Mở đầu series này là chùm thơ của một nữ sinh viên ở Moskva. Trân trọng mời quý vị và các bạn đón theo dõi.
HƯƠNG GIANG
Đêm khó thở nhất của em
(viết tặng đêm bị nhiễm Covid xứ người)
một hơi thở đã rời bỏ em
thêm một hơi thở nữa đang rời bỏ em
như cách chúng ta đã xa nhau ngày trước
đêm khó thở nhất của em là đêm không còn thật nhiều mơ ước
chỉ mong được gặp mẹ
chỉ đợi nghe giọng người em yêu
nhưng phía ấy là cửa sổ xanh rờn những chiếc lá bạch dương
phía này là chiếc máy đang vang những âm thanh bất thường
em ngây thơ sợ chuyện đau thương
rất có thể đêm nay là đêm cuối cùng em được thở
không còn thức dậy để đi thêm một chuyến tàu hướng về phía Anh
em bấm chặt môi
cơn sốt đốt nóng em
chảy máu những tế bào Anh đã đính
em khóc thầm để biết đêm còn có thể thở cùng mình
và bây giờ
rất nhiều người ở Sài Gòn cũng đang rơi nước mắt như em
Anh có nghe Sài Thành thở trong Matxcova
Sài Thành có biết em mơ Anh ở Matxcova?
em khó thở và khóc
em siết đau cơ thể để giết virus 2019
ừ thì hơi thở đã rời bỏ em
thêm một hơi thở nữa đang rời khỏi em
nhưng, em đang thắp lên một ngọn nến mới
sáng trong bóng đêm lịch sử
em tin Sài Gòn và em sẽ cùng mang niềm vui trao Anh.
Ảnh: Internet.
Trên ban công
Trên ban công
Ta nhìn được thế giới đang chuyển động
một nỗi buồn xót xa một nước mắt thật thà một cảm giác tội lỗi
những chiếc xe cứu thương vội vội
những bước chân xanh vội vội
và sự bình tĩnh đáng kinh ngạc của Tôi
Trên ban công
Ta nghe được âm nhạc dưới mặt đất vang thấu trời
như vạc sôi Kazan như bể vôi thêm nước mới
càng đau đớn càng yêu cuộc đời sôi nổi
những trái tim của ta ơi
Những trái tim của ta ơi
hãy mang theo chiếc khẩu trang
chặn lối đi của gió
cho những nỗi sợ hãi được nghỉ ngơi
Chúng ta đang đặt niềm tin trong cơ thể gầy gò
không phải bầu trời xa không phải đám mây trắng không phải cơn bão xám bất ngờ
niềm tin trẩy xanh chúng ta từ khi còn trong bụng mẹ
đưa ánh mắt tròn xoe đến với thế giới của những chiếc lá về.
Ta thêm một câu chuyện cổ tích
Đã thêm vào
một câu chuyện cổ tích
bạn gánh những điều nặng trịch
không thể dự tính không thể vãn hồi không thể
giá như
bình yên tồn tại bên ngoài cánh cửa
hiện tại xóa những thăng trầm quá khứ
mặt trời đốt câu chuyện cũ
tập thở mỗi ngày trên tấm thảm yoga
bình minh hôm nay đã khác những hôm qua
bạn rời bỏ thành phố rời bỏ công viên mạng nhện và chiếc lá
bình yên bên trong tách trà
“họ ngắm nhìn các cửa sổ nhà Trời”[1]
hạnh phúc trong khổ đau
ừ, thì thêm một câu chuyện cổ tích nhiều sắc màu
thì thêm những điều ta nung nấu
bạn thở nhẹ
tìm đường đến suối nước cam lồ...
để tận hưởng hương suối cam lồ
bạn tự cầm thuỳ dương liễu
thanh tịnh với gió.
______
Mời độc giả xem tiếp chùm thơ chủ đề “Nhân nghĩa đất phương Nam” bằng cách click vào hashtag #nhannghiadatphuongnam ở phía dưới góc phải trang.
Bình luận