Ngôn ngữ-Lý luận - Phê bình
Có một bài thơ trong tập thơ BAY VỀ PHÍA BÃO (Nhà xuất bản Văn học - 2013) của Nguyên Hùng khiến tôi bị ám ảnh mãi. Đọc đi rồi đọc lại, đọc và ngẫm, nhắm mắt lại và tưởng tượng, mở mắt ra để nhìn vào vô định cho rõ hơn cái mà mình tưởng tượng thì bỗng thấy khóe mắt mình ươn ướt, cay cay.
Bão giông nào cản được những cánh thơ?
Sóng từ biển, từ lòng anh dữ dội...
Lương Tử Miên vốn là một người lính. Những năm đất nước còn chiến tranh ôngđã từng có mặt trên hầu hết các chiến trường miền nam khói lửa.
Từ đọc thơ trên mạng đến đọc thơ trên sách, cảm hứng của tôi hình như cũng thăng hoa dào dạt hơn. Thơ Nguyên Hùng đầy sóng gió, nhiều hương vị biển, thấm đẫm tình đời.
Bay về phía bão - tập thơ mới của Nguyên Hùng được NXB Văn học xuất bản năm 2013 mang cái tên khá gợi.
Trong muôn vàn tập sách xuất bản tuôn trào ở những năm tháng này, “Thời xanh nắng & những bài thơ khác” là tập thơ đáng lưu giữ.
Anh bạn tôi là nhà thơ hay cao giọng luận đàm, hay tuyên ngôn những lời to tát. Gặp đồng nghiệp anh ta thường khuyên: “Hãy viết, hãy tìm tòi, hãy chiến đấu hết mình cho thơ ca”.
Nguyễn Phúc Lộc Thành sử dụng nhiều yếu tố sắc dục trong “Cõi nhân gian’. Có thể tác giả dụng ý khai thác phần bản năng người trong từng nhân vật là điều bất khả kháng.
"Dưới những nấm mộ kia không chỉ có một người lính ngã xuống, mà còn có trái tim những người thân yêu cũng đã chết theo họ..."
Những năm cuối đời, Xuân Diệu hay nghĩ đến thời gian.