Từ ngày 17 đến 24/4/2025, Trại sáng tác văn học do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức tại Nam Kim (Nam Đàn, Nghệ An) đã trở thành hành trình thiêng liêng - nơi các nhà thơ vừa viết, vừa lắng nghe hồn thiêng sông núi. Trong không gian giao thoa giữa lịch sử và hiện đại, đoàn nhà văn đã có dịp dâng hương tại Khu mộ La Sơn Phu Tử, thắp nến ở Truông Bồn, về thăm Làng Sen Quê Bác, lặng lẽ tri âm bên mộ Nguyễn Du, nghiêng mình trước Phượng Hoàng Trung Đô... Những chuyến đi ấy không chỉ khơi nguồn cảm hứng mà còn để lại dấu ấn sâu đậm trong từng trang viết.
Chùm thơ đầu tiên được Văn nghệ Công an tuyển chọn đăng tải trên 2 số (757 – ngày 01/5/2025 và 758 – ngày 8/5/2025) là những "đứa con tinh thần" chắt lọc từ hành trình ấy: Từ nỗi niềm hoài vọng với dòng Lam Giang trong thơ Trang Thanh, đến tháng 5 rưng rưng tình mẫu tử của Lê Phương Liên; từ những triết lý về thân phận con người trong thơ Nguyễn Đức Hạnh, cho đến khúc giao mùa đầy chất thơ của Mai Hoa. Nhưng đây mới chỉ là phần mở đầu - nhiều tác phẩm chất lượng khác sẽ tiếp tục được giới thiệu trong thời gian tới trên Văn nghệ Công An, tạp chí Sông Lam và báo Nghệ An… hứa hẹn góp phần xứng đáng cho văn chương thiếu nhi và văn chương về xứ Nghệ.
.jpeg)
TRANG THANH
Tạ lỗi với sông Lam
(Cho N.H.V)
Ta lỡ đón một lần mây xứ lạ
Nên một đời xa lắc nhớ mưa quen
Đêm Nam Đàn trăng xanh hồ thiêng
Cây ngủ trong sương - người ngủ mơ trăng
Thành Lục Niên gối mây
Mộng hồn thiêng chuyện cũ
Mắt rừng xanh xanh giấc hồ
Buồn trông trăng sương thành cổ
Thiên Nhẫn mộng anh hùng
Hồ Thành một bóng gương trong
Ta lỡ đón một lần mây xứ lạ
Thương người đi xa lắc biển bờ
Người có nhớ quê không?
Như ta nhớ giọng của người
Trăm tiếng lạ ngỡ vọng lời xưa cũ
Xứ lạ trời trong mây mỏng bơ vơ
Ta giận mình làm đau một dòng sông
Sông quặn lòng bỏ ta về với biển
Quê ta lúa đồng trải tận chân trời
Quê người lúa xanh viền quanh chân núi
Sông Lam nhìn ta trân trối
Ôi chuỗi ngọc kiêu kỳ - ta khước từ ngày cưới
Giờ ở cuối đồng bằng mơ màu xanh đỉnh núi
Ta về giữa quê người - cúi đầu tạ lỗi với sông Lam.
20/4/2025
.jpg)
LÊ PHƯƠNG LIÊN
Tháng 5 em
(Cho ngày sinh nhật)
Cuống rốn em mẹ chôn vào mùa gặt
bàn chân điểm một nốt son.
đi qua lầm lụi bon chen
về soi lại mình giếng làng sen hạ
ngước nhìn đêm. trăng thôi miên...
Tháng 5
nung nỏ lưỡi liềm
vắt qua sông Côm tiếng hót chim chiền chiện
ai gọi đò ơi trĩu cả đôi bờ
con hến con trai một đời chịu lệch
vạt chiếu em nằm, duỗi thẳng lại nghiêng.
Mẹ gạt buồn vui, quên nỗi chung chiêng
thương vạt nắng non héo mùa nước nổi
đám mây trên cao thả xuống nụ cười
chợ Cháy năm phiên, phiên nào cũng mới
theo mẹ.
em đi lẫm chẫm dòng đời...
Mùa trôi
đèn lồng tứ phía xoay tròn
vòm lá cong, chùm mồng tơi tím mọng
đom đóm tự tình cửi yếm hoài thai
hạt thóc củ khoai đặt đâu cũng thấp
đũng quần đặp trùm miếng vá nương nhau
Tháng 5 dậy thì hương cau
tu hú nôn nao bãi sau vườn vải
nỗi buồn mẹ gửi vào đêm
lá rụng nghiêng thềm
thương trăng hát lời chinh phụ
mòn mỏi chờ trông suốt cả một đời...
Tháng 5
loa kèn tỉnh giấc hôn mặt trời
nốt ruồi son dìu em qua mùa giông bão
âm ấp nhớ thương. sương khói quay về
sen
thơm
luân hồi
mẹ.
NGUYỄN ĐỨC HẠNH
Người dưng quên mình lâu rồi
Người dưng quên mình lâu rồi
Hương Ngọc Lan đến chân trời thì tan
Cây nghiêng vì gió khẽ khàng
Cầu nghiêng vì sóng vỗ tan đêm dài
Người dưng gom hết ban mai
Kệ hoàng hôn chảy mệt nhoài thành sông
Cơn mưa ngồi đếm long bong
Thời gian - thuyền nứt trôi không ngoái đầu
Pha buồn vào ấm không nhau
Vừa uống nửa giọt đã đau nắng chiều
Người dưng đã hóa cánh diều
Sáo diều thầm hát về điều lãng quên
Ngồi vẽ người dưng vào đêm
Bão cuốn bức họa treo trên Thủy Hàn.
LÊ VA
Tay em
(Tặng Mai Hoa)
Người ta nói
đôi con mắt - cửa sổ tâm hồn
anh lại thấy
đôi tay em khóa, mở
Xa em
anh nóng đôi bàn tay
gần em
anh bỏng đôi con mắt
Chỉ một ánh nhìn ai đó
đậu vào tay em
anh cũng tiếc!
MAI HOA
Tháng Ba
Xe qua cầu Yên Xuân
Mây bay đầy dưới đáy
Dòng Lam chiếc khăn Piêu
Xuôi hẹn tìm Bến Thủy
Cánh đồng quê bát ngát
Trắng đôi bờ Xuyến chi
Thiên Nhẫn sương mong mỏng
Tứ mùa ướt cỏ thi
Đường vòng eo tóc hát
Nắng thủy tinh lanh canh
Lụa là rừng ẩn hiện
nghiêng hết cho hồ Thành
Đàn bò hiền như lúa
cỏ Thiên Lý ngậm sương
Hoa bưởi thùa khuy áo
Thơm cả bốn góc giường
Kệ ngoài kia rạn vỡ
Kệ lòng đời rối ren
Kệ ai kia tình lỡ
Tháng Ba mùa lên men
