Thơ Nguyên Hùng
Trăm ông bà mắt mờ miệng méo
Còn nhận biết nhau cười nói là vui
Bàn tay nhăn nhiều mùa khô héo
Truyền ấm cho nhau không muốn buông rời.
TÌM trong ký ức tuổi thơ:
MẸ ta - chấp chới cánh cò ven sông
MẸ đi lưng chửa kịp còng
CÒN bao mộng ước khơi dòng con bơi…
Hô tiến cả đời nay mới được cầm cờ
Qua trăm núi giờ mới leo lên đỉnh
Với bạn bè chỉ muốn làm điều tốt
Để chúng mình mãi mãi thuở yêu nhau...
Mưa xiên đồng vắng gió lùa
Lời thương khấn mãi vẫn chưa cạn lòng
Khôn thiêng... ngọn lửa chợt bùng
Thương cha nhớ mẹ... rưng rưng trời chiều.
Lộc phát từ tâm người hiếu nghĩa
Đời không nốt lặng mãi lan xa…
Ngoái phía nào cũng đau đáu thương yêu
Phía trước mặt mẹ cha nằm dưới cỏ
Thơ: Nguyên Hùng 
Nhạc: Minh Thu 
Thể hiện: Dzoãn Minh
Em chỉ là giọt nhỏ
Giữa dòng đời lặng trôi
Mà trước em anh ngỡ
Trước muôn trùng biển khơi.
Điều làm cho người đọc thích thơ Nguyên Hùng, trước hết có lẽ là do cách diễn đạt ngắn, kết thúc một cách đột ngột, bởi nghệ thuật “bẻ lái” của nhà thơ. Ba đoản khúc thơ sau đây là minh chứng cho điều vừa nói.