TIN TỨC
icon bar

Về miền biên ải | Chùm thơ Trần Kim Dung

Người đăng: nguyenhung
Ngày đăng: 2022-08-20 08:24:15
mail facebook google pos stwis
3326 lượt xem

TRẦN KIM DUNG



Yên Tử


Tôi trở về miền linh thiêng cổ tích
Nơi non cao, mây gió bồng bềnh
Gặp những “đại lão cội cây” trăm năm tu tập
Và những am thiền trong trúc lâm xanh

Đây Suối Giải Oan
      ranh giới Đạo- Đời ngàn năm trong vắt
Thấp thoáng xa xưa bóng mỹ nữ, cung tần 
Ai ngăn được bước chân người hành đạo
Lên cõi thiền cao vút đỉnh Bạch Vân?

Đây Một Mái
             chùa treo leo vách đá
Nửa ẩn hang sâu, nửa lợp mây ngàn
Suối rì rầm trang kinh xưa để lại   
“Mai Lão”trước chùa thắp sáng cả thiền am.

Gặp những “ Đại Lão Tùng” bẩy trăm năm nắng gió
Râu tóc vẫn xanh, thân thẳng đứng ngóng trời
Che mát rượi ngả đường về Tháp Tổ
Với bạt ngàn hoa đại trắng tinh khôi !

Đây dốc Hoa Yên
               trúc mai thăm thẳm
 Nguyễn Trãi thơ đề đã sáu trăm năm :
“Giáo xanh nghìn mẫu thành che chắn
Rèm rủ không gian đá chất chồng”            

Và đây,
   chùa Hoa Yên
       ngự trên thanh long bạch hổ
Lồng lộng Lầu chuông, Lầu trống tam tòa
Phật Hoàng ngày ngày vẫn truyền kinh tải đạo
“Lão Đại ” bên thềm nở trắng sao xa.

Đây Chùa Đồng
             nơi giao thoa Trời Đất
Khói hương hoa ngút ngát quyện mây trời
Mái cong vén sương, vén mây, bay lên đỉnh núi
Chuông khánh ngân dài nghiêng ngả khắp trùng khơi.

                            ***
Tôi chắp tay trước Ngài
        Tượng Phật Hoàng thiền trên non cao vời vợi
Ngài tự tại ung dung
          sau hai chiến thắng khải hoàn
Nhấp ngụm sương mai
         gối đầu vào mây nơi Ngọa Vân am trúc
  Đức Phật trở về
                  ngự trong cõi nhân gian.
                                       




Về miền biên ải
 

Nơi tôi đến

      núi chồng núi

          giữa lưng chừng mây gió

Rừng bay lên

       theo Thác Bạc, Cổng Trời

Lúa chồng lúa

      thành bậc thang huyền diệu

Đào mận rộn ràng

               tựa chốn Bồng Lai

 

Nơi sông Hồng reo vui  chảy vào đất Việt

Mênh mang phù sa mẫy mượt đồng bằng

Nơi Đền Mẫu linh thiêng nghi ngút

Án ngữ biên thuỳ bền bỉ mấy trăm năm

 


Đây Nậm Thi

       dải lụa xanh vắt ngang biên giới

Ải Lê Hoa từng làm “vỡ mật” kẻ thù     

Cột mốc 102 oai nghiêm nhắc nhở:

“Nam Quốc Sơn Hà Nam Đế Cư...”     

 

Cốc Lếu sương tan

        trâu bò, lợn gà, ngựa thồ dắt nhau xuống núi

Thắng cố Bắc Hà ngào ngạt chợ vùng biên

Chén rượu ngô ngả nghiêng bao du khách

Thổ cẩm bay lên trong dìu dặt tiếng khèn

 

Cô gái H’Mông gùi mây xuống chợ

Hạt dẻ theo chân cây thuốc đắng, táo Mèo

Chàng trai H’Mông lên Hàm Rồng “cướp vợ”

Cướp cả duyên đất trời về ủ men theo

 

Nơi tôi đến

       Bát Xát,  Phan-Xi-Păng  giao duyên Trời - Đất

Sông Cái triệu năm đem mầu mỡ cho đời

Nơi biên thuỳ như một miền cổ tích

Mây phủ bản làng, đào mận ngóng tuyết rơi.


        

Gành Đá Đĩa
 

Tiệc của trời đất đã tan

Mà du khách vẫn hân hoan vui vầy

Hay là tiệc vẫn còn say

Cao lương mỹ vị dâng bày biển khơi?
 

Tiệc triệu năm đã qua rồi

Chỉ còn lưu niệm cho trời biển xanh

Ai đem đĩa xếp nên ghềnh

Chơi vơi mây gió, dập dềnh sóng xô?
 

Ai lên gành đá hẹn hò

Như đi dự tiệc trong mơ rộn ràng ?

Tiệc bên cát trắng nắng vàng

Xôn xao đá đĩa, mênh mang đất trời.

 

Chiếc lá trên sông
       (Em bé Việt trên Biển Hồ)

   

Gặp em kiếm cá trên sông

Ngụp sương lặn sóng mênh mông Biển Hồ

Lọt lòng theo mẹ xuống đò

Bám chân du khách, chực chờ ăn xin

 

Lớn lên chiếc chậu làm thuyền

Con tôm con tép nổi chìm nước mây

Mò sâu tận đáy bùn lầy

Mong sao vớt được một ngày trong mơ.

 

Thân còm, tóc nhuộm nắng mưa
Bát cơm manh áo sớm trưa nhờ trời
Học đôi ba chữ theo đời
Bập bềnh lều rách giữa trời gió sương

Không biết nguồn cội quê hương
Họ hàng nội ngoại đời thường cũng không
Em như chiếc lá trôi sông
Mong manh trên sóng Mê Kông trập trùng !



Hoa tam giác mạch

Em ngọt ngào, hạt thơm hương lúa mới
Cứ hết heo may em rực rỡ núi rừng
Vô tư sinh sôi, đơm hoa kết hạt
Đem má hồng sưởi ấm những đêm đông

Em vô tư ngủ hoang trên ngực cao nguyên đá
Nơi lởm chởm cằn khô bỗng trải lụa đào
Bao trai gái tìm về em check in kết bạn
Khiến đá cựa mình, rừng núi bỗng xôn xao...

Em đã chót bỏ bùa cho bao giai nhân tài tử ?
Để Lũng - Cú, Mã Pì Lèng thành nỗi nhớ chênh chao ...


Mời đọc bài của cố nhà thơ Nguyễn Vũ Tiềm:
Muôn nỗi gần xa - Dư âm & rung cảm

Bình luận

Để lại comment

Bài viết liên quan

Xem thêm
Bão và em – Chùm thơ Trần Nhương
Chùm thơ đăng báo Văn nghệ số 38 ngày 21/9/24
Xem thêm
Nhà thơ Trần Kim Dung và chùm thơ về các loài hoa
Chùm thơ 6 bài kèm lời bình của ChatGPT
Xem thêm
Những cánh rừng hoài niệm | Chùm thơ về 27-7
Chùm thơ Nguyễn Xuân Dũng, Hồ Thế Thắng, Nguyễn Hồng Báu, Trịnh Đình Bích
Xem thêm
Điểm tựa thanh cao của đất nước | Chùm thơ nhiều tác giả
Chùm thơ của Phạm Vân Anh, Nguyễn Minh Tâm, Nguyễn Hưng Hải, Nguyên Hùng
Xem thêm
Lợi danh thành khói hư không...
Nguồn: Tuần báo Văn Nghệ, Hội Nhà văn Việt Nam
Xem thêm
ADN của biển - Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh
Chùm thơ: ADN của biển; Về quê; Chiều nghĩa địa làng
Xem thêm
Chiều ải Bắc tìm em | Chùm thơ Nguyễn Văn Mạnh
Bây giờ em hóa thân trong chập chùng đỉnh đá/Hay em kia vầng may trắng Mường Khương/ Linh hồn đan lũy thép trường thành
Xem thêm
Chương trình Tiếng thơ với Phần 2 Trường ca Hốc Chọ
Mời qúy vị và các bạn cùng nghe tiếp Phần 2 Trường ca Hốc Chọ của Bùi Sỹ Hoa.
Xem thêm
Những câu thơ buồn ngày đầu năm | Chùm bài viết về nhà thơ Nguyễn Hồng Oanh
Thơ Lương Tử Miên, Nguyễn Hồng Báu, hồi ức của Phan Ngọc Quang
Xem thêm
Cánh buồm thao thức là nơi ta về
Thơ Hoàng Xuyên tặng anh Nguyên Hùng nhân sinh nhật
Xem thêm
Chương trình Tiếng thơ với Phần 1 Trường ca Hốc Chọ
“Hốc chọ” chính là bài ca của sự nhẫn, của sự không khuất phục, của sự cương cường, của ý chí, của cốt cách...làm nên tinh thần Nghệ và bản lĩnh Nghệ
Xem thêm
Nguyễn Vũ Tiềm - con thuyền tải đạo
Thơ dâng tặng hương linh cố Nhà Thơ Nguyễn Vũ Tiềm
Xem thêm